Diễn đàn
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.


welcome
 
PortalTrang ChínhGalleryTìm kiếmLatest imagesĐăng kýĐăng Nhập

 

 Anh Em Sinh Đôi (done)

Go down 
4 posters
Chuyển đến trang : Previous  1, 2, 3, 4, 5, 6, 7, 8
Tác giảThông điệp
Jin
Cư Dân Não
Cư Dân Não
Jin


Tổng số bài gửi : 1981
Age : 30
Đến từ : Castle 0f Whirlwjnd
Points : 0
Registration date : 16/04/2008

Anh Em Sinh Đôi (done) - Page 8 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Anh Em Sinh Đôi (done)   Anh Em Sinh Đôi (done) - Page 8 Icon_minitimeSun Jun 29, 2008 11:36 pm

Thằng bé đi vô vừa đúng lúc cô y tá từ trong đi ra.

- Anh là người thân của cô Yến Ly sao ?...


- Vâng !... Em gái tôi sao rồi ạ ?... – Gia huy không giấu được nét lo lắng trên gương mặt.

- Tôi vừa mới truyền nước biển cho cô ấy… Cũng đã tạm ổn !... anh muốn biết thêm thì theo tôi đi gặp bác sĩ vừa khám cho cô ấy…

Gia Huy quay qua nhìn con bé. Nó đang thiêm thiếp ngủ ngon lành. Thằng bé yên tâm theo chân cô y tá ra ngoài.



- Anh ngồi xuống di !... - Vị bác sĩ trỏ chiếc ghế đối diện.

- Xin cảm ơn… Tôi muốn biết tình hình em tôi sao rồi ạ ?... – Gia Huy sốt ruột.

- Lúc này cô ấy có vẻ tạm ổn chút đỉnh… Nhưng cần phải chăm sóc ở phòng đặc biệt một thời gian dài đấy – Vị bác sĩ chậm rãi – Cô bé này bị suy nhược cơ thể khá trầm trọng…

- Em ấy có làm sao không ?... Tại sao lại phải chăm sóc đặc biệt ?.... Em ấy có bệnh gì năng lắm không ?... – Thằng bé cuống quit cả lên.


- Anh đừng quá lo lắng thế… Em gái anh có phải đã từng bị thương rất nặng không ?...


- Vâng !... Cách đây 1 tháng, em ấy đã từng bị tai nạn giao thông… Đầu bị va đập mạnh…


- Thật ra là cô ấy thứ nhất vốn là vết thương cũ chưa lành… Thứ hai là dầm mình dưới trời mưa quá lâu… cộng thêm thân thể vốn ốm yếu, thiếu sức đề kháng nên tôi nghĩ… có lẽ mất thơi gian khá lâu cô bé mới bình phục lại hoàn toàn được…


- Tại sao em cháu lại dầm mưa ạ ?... Cháu không hiểu !?... – Gia Huy ngẩn tò te, nó ngây ngô hỏi lại.


- Phải !... Là một người của bệnh viện sáng hôm nay thấy cô bé nằm bất động ở trạm xe Bus… Họ đã đưa cô bé đến đây…


- Trời ơi !... – Gia Huy xúc động khẽ kêu lên. Yến Ly bé bỏng, tội nghiệp của nó phải gánh chịu trên vai bao nhiêu là vất vả, tội lỗi của người lớn. Con bé thì có tội tình gì đâu chứ, sao lại phải hứng trọn cả như thế này ?... Sao con bé lại phải trả giá cho những gì mà người lớn đã gây ra chớ ? Thật là bất công quá đi !


………………………………………

Phòng bệnh 918…

Gia Huy kéo ghế lại ngồi sát giường Yến Ly, đưa bàn tay lên khẽ vén mấy cọng tóc mai đang loà xoà trên trán con nhóc. Rất khẽ khàng, nó nhẹ nhàng nâng bàn tay con bé lên, đặt lên đó một nụ hôn thật nồng nàn, âu yếm… Yến Ly xanh xao quá ! Mới qua một đêm, con bé đã ốm hẳn vì cơn sốt hành hạ thế này. Càng ngắm gương mặt ngây thơ, đáng yêu đang ngủ say sưa, nó càng thấy thương con bé gấp ngàn vạn lần và nhiều hơn thế nữa… Trong lòng nó ngay lúc này đây, nó chỉ mong muốn mình có thể dổi chỗ cho Yến Ly, để con bé được sống hạnh phúc, tươi cười như con bé đáng được có, chứ không phải đau đớn nằm trên giường bệnh mãi như thế này…

Màn đêm dày đặc lại dần buông xuống. Thế là một ngày nữa lại sắp qua đi. Yến Ly vẫn chưa tỉnh lại. Con nbé còn mãi mê man trong cơn sốt suốt cả ngày hôm nay. Gia Huy cũng vì thế mà không dám rời con bé lấy nửa bước. Nó túc trực luôn bên giường con nhóc suốt từ sáng cho đến tối. Thằng bé hết thay khăn nóng, lại đắp khăn lạnh liên tục lên trán cho con bé theo lời y ta chỉ biểu… Vì con nhóc sốt cáo quá, nên mồ hôi vã ra nhiều như tắm, ướt đẫm cả mặt mũi lẫn thân mình… Đôi khi con bé còn lên cơn mê sảng, nói năng lảm nhảm, lung tung… nhưng thường xuyên gọi tên của nó. Ngồi bên cạnh canh chừng con nhỏ mà Gia Huy nghe tim mình nhói đau. Dường như con bé rất thích nó, rất yêu quí nó, nhưng đó phải chăng chỉ là tình anh em ?! Yến Ly cũng chỉ vừa mới biết sự thật đây mà… Không biết khi tỉnh dậy, thấy mặt nó đầu tiên, con bé sẽ ra sao ? Lần này, nó đã biết hết tất cả rồi còn gì ?!...



- Này, anh !... - Một cô ý tá đi vào nhưng nó mãi suy nghĩ nên không nghe thấy.


- Vâng !... – Gia Huy giật mình xoay người lại.

- Đây là khăn lạnh và một chậu nước, anh cởi hết quần áo bên ngoài của cô bé ra và lau lên người cho cô bé nhé…

- Sao ạ ?... – Thẳng nhỏ giật mình. Nó thẹn thùng đến đỏ cả mặt – Là tôi làm sao ?... – Nó bối rối.

- Không lẽ lại là tôi ?!... Anh không phải là anh trai của cô bé sao ?... Tôi còn bận rất nhiều bệnh nhân khác… anh thông cảm cho !... – Nói xong cô ý tá ấn chậu nước và chiếc khăn vào tay thằng bé rồi đẩy xe thuốc ra ngoài.

Chúa ơi ! Phải làm sao bây giờ ?... Bố mẹ và các chị của nó đã về hết còn ai nữa đâu ? Tại hôm nay nó xung phong ở lại canh chừng con bé mà… Giờ thì có chuyện lớn rồi !... Nếu là lúc trước thì không sao ? Bây giờ biết là không phải anh em… Quan trọng hơn, con nhóc cũng biết điều đó… Làm thế này là xúc phạm thân thể con nhóc còn gì ?!... Không được !... Nó loay hoay mãi một lúc mà chẳng biết mình nên làm gì cho đúng…

Bên cạnh nó, Yến Ly vẫn mê man, bất tỉnh, toàn thân con bé ướt nhem như đang dầm mưa vậy…

Chậc !... Không còn cách nào khác ! Yến Ly à !... Anh cũng là bất đắc dĩ thôi nhé. Em có tỉnh dậy cũng đừng cho anh ăn tát đó. Anh đây sợ đau lắm. Hic…
Nó nhẹ nhàng tháo từng hột nút trên áo con bé ra. Hai mắt nhắm nghiền lại, khuôn mặt xoay snag hướng khác… Thế này là an toàn rồi !... Không thấy không có tội nhá !...

Gia Huy cầm lấy chiếc khăn bông lau quờ quạng, lung tung trên mình con nhóc. Cũng may l con bé có mặc đồ lót là chiếc đầm mỏng bên trọng nên nó cũng không nhìn thấy gì cả… Có thế chứ ! Tuy nhiên, những gì không nhìn thì nó không nhìn, nhưng những gì cần thấy thì nó cũng vô tình nhìn thấy hết. Đúng là cơ thể thanh xuân của một cô gái mới lớn. Tuyệt đẹp !... Nó lắc mạnh đầu cho những ý nghĩ bậy bạ vụt bay ra hết khỏi đầu mình… Nó đúng là một đứa vô luơng tâm ! Em gái nó đang bệnh thế kìa, mà nó lại đang nghĩ ngợi lung tung gì thế này ?!... Thật là đáng chết !... Nó đưa tay tự tát vào mặt mình một cái cho tỉnh trí ra
Về Đầu Trang Go down
http://360.yahoo.com/my_profile-9pAqK5A5dKcJ7K6Fv8hyAHoZstvKwdQ-
Jin
Cư Dân Não
Cư Dân Não
Jin


Tổng số bài gửi : 1981
Age : 30
Đến từ : Castle 0f Whirlwjnd
Points : 0
Registration date : 16/04/2008

Anh Em Sinh Đôi (done) - Page 8 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Anh Em Sinh Đôi (done)   Anh Em Sinh Đôi (done) - Page 8 Icon_minitimeSun Jun 29, 2008 11:37 pm

Một lúc sau…


- Hmm… Hmm… - Yến Ly khẽ cựa mình và rên lên nho nhỏ.

Gia Huy mừng rỡ còn hơn bắt được vàng.

- Yến Ly !... Yến Ly !... Em tỉnh rồi sao ? Mở mắt ra nhìn anh đi !... Anh là Gia Huy đây ! … - Nó nắm lấy tay con bé lắc nhẹ.

Thằng bé chăm chú nhìn vào từng phản ứng trên khuôn mặt của con bé với cặp mắt đang nhắm nghiền chờ đợi…

Con nhóc nửa mê nửa tình mở mắt ra. Nó đang nghe thấy tiếng gọi của ai đó rất thân quen.

Đôi rèm mì cong vút từ từ mở hé ra rồi tròn vo nhìn vào Gia Huy. Vì còn quá yếu nên con nhóc nói giọng ngắt quãng

- Là… anh… Gia Huy... Hoá ra… nãy giờ anh đang gọi em sao ?...

- Hmm… Anh đây !... Em sao rồi ?... - Thằng bé xiết nhẹ bàn tay xinh xắn của con bé trong tay mình. Nó nhìn con nhóc bắng ánh mắt thật thiết tha…

- Sao em lại ở đây được chứ ?... Em nhớ… mình đã đi đâu đó… rất xa… xa lắm mà…

- Ngốc thật !... Em thì đi đâu được chứ ?!... Cho dù có đi đến đâu… em cũng không thoát khỏi bàn tay anh đâu, biết không hả ?... – Gia Huy mỉm cười gõ nhẹ lên trán con bé.

Yến Ly chớp khẽ đôi mắt. Nó nhìn Gia Huy, cảm động như muốn sắp khóc.
- Là em có lỗi !... Tất cả là do em !... Em xin lỗi anh !...

- Em biết không… phải khó khắn lắm anh mới tìm ra được em đấy… Đừng làm như thế nữa nhé !... Anh xin em đó !... - Thằng bé xiết mạnh hơn bàn tay con bé trong tay mình


Yến Ly đột ngột rút tay về, nó xoay mặt nhanh vào bên trong tường.

- Ahn đi đi !... Đi ra ngoài đi !... Tại sao anh lại đối tốt với em như vậy ?... Chúng ta đâu phải là anh em của nhau… không phải mà… - Con nhóc bắt đầu nấc lên.


- Sao lại không phải chứ ?... – Gia Huy đưa hai bàn tay mình lên xoay mặt côn bé lại, nó nhìn thật sâu vào đôi mắt đang đỏ hoe của con nhóc - Yến Ly !... Em nhìn vào mắt anh đây này !... Không phải là an hem thì đã sao chứ ?... Chúng ta… thật sự không phải là anh em ư ?... Vậy mà… anh chưa từng bao giờ có ý nghĩ, em không phải là em gái của anh đấy…

Yến Ly sụt sịt khóc, nó lãng tránh cái nhìn của thằng bé.

- Tại sao… Tại sao thế ?... Anh không ghét em sao ?... Anh không cảm thấy khinh bỉ em sao ?... Em đã dối gạt anh và người nhà anh mà… Anh đừng có đối tốt với em như thế !... Không đáng đâu !... Không đáng đâu anh !...
Gia Huy vẫn tươi cười, nó đưa tay lên vuốt nhẹ mái tóc óng muợt của con bé.


- Khờ quá !... Anh làm sao lại đi ghét Yến Ly yêu quí của anh chứ ?!... Anh thương em còn không biết để đâu nữa là… Đừng nói năng lung tung như vừa rồi nữa nhé !... Anh không thích đâu !...

Con bé ngước cặp mắt tròn xoe như hai hột nhãn, nhưng buồn não lòng nhìn thằng nhỏ

- Em không hiểu !... Quả thật không hiểu !... Vì sao anh lại thương em đến như vậy chứ ?... Anh và em… chúng ta đâu có họ hàng, ruột thịt gì… Vì sao anh lại nhọc lòng lo lắng cho em ?!... Em không thể hểu được…

Gia Huy đứng dậy, nó đi về phía cửa sổ. Bầu trời về đêm thật trong lành, mát mẻ và cũng dễ chịu, làm cho tâm hồn con người ta trở nên nhạy cảm, dễ gần gũi nhau hơn. Nó không dám nhìn vào con bé mà quay mặt ra bên ngoài ấp úng… Khó khăn lắm nó mới lấy can đảm được để nói thành từng câu, từng chữ bày tỏ lòng mình.

- Em muốn biết… thật sự là em muốn biết vì sao ư ?... Anh… Anh không nói được không ?... Anh sợ… em sẽ không vui… không vui vì anh đấy !...

- Không đâu !... – Con bé hồn nhiên – Em muốn nghe anh nói !... Em muốn biết nguyên nhân nếu có thể… Em là một đứa xấu xa, không tốt với anh và gia đình anh kia mà… Tại sao anh lại dung túng cho em ?!... Tại sao anh không oán ghét em ?...


- Anh… anh không thể ghét em dù chỉ một chút… Bởi vì… bởi vì… anh… yêu… em… - Thằng bé thu hết sức mạnh cơ thể dồn vào đôi mắt, nơi cửa sổ tâm hồn nó đang rộng mở… quay qua nhìn con nhóc… thật chân thành và ấm cúng…

Yến Ly ngạc nhiên đến mức không nói nên lời. Nó chới với nhìn ra chung quanh. Quả thật nó chưa bao giờ nghĩ đến vấn đề này cả… Sau mấy giây định thần lại, con bé mới lắp bắp

- Anh… nói gì em không hiểu !... Anh đừng đùa như thế chứ !... – Con nhỏ cười ngây ngô nhìn anh nó.

Thằng bé đột ngột quì sát lại bên giường con nhóc đang nằm. Nó chụp lấy bàn tay nhỏ nhắn của con bé xiết nhẹ.

- Yến Ly !... Yến Ly !... – Hơi thở thằng nhỏ trở nên gấp gáp và dồn dập hơn – Anh yêu em !... Thật lòng anh rất yêu em !... Hãy tin anh !... Hãy cho anh một cơ hội !... Xin em đừng từ chối !...

Yến Ly hơi hoảng. Con bé muốn rụt tay về nhưng không được…

- Buông ra… Buông tay em ra đi rồi mình nói chuyện… Làm sao như thế được ?... Gia Huy !... Anh chẳng đã nói rằng, chúng mình là anh em sao ?...

- Không có chuyện ấy !... Ngay từ đầu anh đã không mong như vậy rồi !... – Gia Huy trở nên luống cuống. Nó không biết phải nói làm sao để con nhóc hiểu được nỗi lòng của mình - Yến Ly !... Em biết không ?! Lần đầu anh đến gặp em ở bệnh viện cùng bố… nhìn em đang ngủ say sưa, nét mặt tươi cười trông đáng yêu biết chừng nào… trong giây phút ấy, anh đã mong ước rằng đấy chính là bạn gái của anh, chứ không phải là em gái anh… Chưa có giây phút nào anh muốn em làm em gái của anh cả… Anh đã có các chị… như thế là quá đủ rồi ! Em hiểu chưa ?...

- Gia Huy !... Anh !... – Con bé cũng không biết nói năng, hay phản ứng ra sao nữa. Ngay trong lúc này đây, tâm hồn non nớt cùng trái tim ngây thơ của con bé đang nói gì với nó, nó cũng chẳng hiểu rõ nữa là… Con nhóc thật sự không xác định được tình cảm mà nó dành cho Gia Huy bấy lâu nay là thứ tình cảm gì… Nó chỉ biết rằng, đôi lúc ở bên người anh đẹp trai ấy, con tim của nó cảm thấy xao xuyến, bồi hồi, rất khó tả… Chưa ai dạy cho nó các biết yêu một người là như thế nào cả…


- Em không biết !... Em thật sự chẳng hiểu gì cả… Mọi chuyện cứ rối tung rối mù cả lên… Em không thể nhận ra bất cứ cái gì nữa…

- Yến Ly !... Em hãy nói cho anh biết đi !... Có khi nào em nghĩ về anh khác đi chưa, dù chỉ một lần ?... Nói cho anh biết đi !... – Gia Huy ìm lặng nhìn xoáy vào đôi mắt con bé.


- Không biết !... Em không biết !... Đừng ép em !... Anh không nói chuyện đó nữa không được sao ?... Ta đừng nói chuyện ấy nữa, nha anh !...

- Đừng lãng tránh vấn đề !... Anh chỉ muốn biết sự thật thôi mà… Em có yêu anh không ?... Em có chút tình cảm nào dành cho anh không ?... Nếu không có thì anh cũng không muốn ép buộc em đâu !...

Yến Ly trở nên bối rối lạ lùng. Không có ai có thể cứu nó ngay trong lúc này sao? Tự nó phải giải quyết một mình ư ? Phải làm sao đây ?...


- Gia Huy !... Tại sao anh lại như thế này ?... Nhất định… anh làm em khó xử mới được sao ?... Anh à !... Không thế thì chúng ta vẫn là anh em tốt của nhau mà…

- Anh không muốn !... Anh không muốn !... – Gia Huy nhìn con bé lắc đầu. Ánh mắt nó trông buồn bã biết chừng nào.


- Yến Ly !... Nếu em không có chút tình cảm gì với anh… Anh sẽ không gượng ép em nữa… Nhưng anh… anh không đủ can đảm ở bên em như một người anh trai… Anh sẽ không kềm chế được lòng mình mất !... Hãy hiểu cho anh !...

Gia Huy từ từ đứng lên trứơc sự ngạc nhiên khó hiểu của con nhóc. Nó bỏ đi ra ngoài không nói thêm một lời, như chưa từng có chuyện gì xảy ra, để không làm con bé khó xử. Gì vậy ? Gia Huy bỏ nó đi thiệt sao ?...
Nhìn anh trai nó bỏ đi, đột nhiên Yến Ly nghe trái tim mình đau nhói như vừa để vuột mất một thứ gì đó rất quí giá trong cuộc đời. Trong lòng con nhỏ lúc này bỗng nảy sinh một thứ tình cảm tha thiết với Gia Huy rất khó nói. Nó vẫn chưa biết đó là tình yêu… chỉ biết được mỗi một điều rằng… nếu Gia Huy rời xa nó mãi mãi, không ở bên nó nữa… nó sẽ rất buồn và không sống nỗi. Đêm hôm trước khi bỏ nhà ra đi, con bé đã lết thết từng bước như kẻ mộng du đi dưới cơn mưa như trút nước. Thân thể đã đau vì đang bệnh, nhưng trong lòng con bé lúc đó còn đau hơn gấp ngàn vạn lần. Lúc ấy trong đầu con bé, hình ảnh Gia Huy trìu mến, thương yêu nhìn nó hiện lên rõ mồn một… con bé thấy nhớ Gia Huy quắt quay…

Chỉ nhớ đến bấy nhiêu đó, con bé đã vùng bật dậy chui ngay ra khỏi giường bệnh. Không ! Nó không muốn Gia Huy bỏ nó mà đi ! Anh ấy không thể rời xa nó một lần nữa… Con bé rút hết ống chuyền nước biển và đủ thứ dây nhợ chằng chịt trên mình nó ra… Cắn răng chịu đau, nó lê đôi dép bông màu đỏ chói mà Gia Huy tặng cho nó cách đây không lâu đi tìm thằng bé. Yến Ly mở cửa phòng bệnh và chạy ra ngoài. Trông dáng đi của nó không được vững vàng cho lắm, cứ như sắp chực ngã nhào đến nơi…
Về Đầu Trang Go down
http://360.yahoo.com/my_profile-9pAqK5A5dKcJ7K6Fv8hyAHoZstvKwdQ-
Jin
Cư Dân Não
Cư Dân Não
Jin


Tổng số bài gửi : 1981
Age : 30
Đến từ : Castle 0f Whirlwjnd
Points : 0
Registration date : 16/04/2008

Anh Em Sinh Đôi (done) - Page 8 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Anh Em Sinh Đôi (done)   Anh Em Sinh Đôi (done) - Page 8 Icon_minitimeSun Jun 29, 2008 11:37 pm

Yến Ly chạy đến cuối hành lang. Gia Huy đã mất dạng từ lúc nào. Con nhóc chới với, hụt hẫng quay nhìn tứ phía tìm kiếm bóng dáng thằng bé… nhưng dường như tất cả đã muộn màng… Yến Ly đúng trơ trọi giữa dãy hành lang rộng lớn một mình mà nghe đầu óc quay cuồng như muốn té xỉu. Nước mắt tuôn dài ướt đẫm khuôn mặt xinh đẹp… Con bé đã khóc vì thật sự để vuột mất anh trai nó thật rồi…

Đúng lúc con bé muốn té xỉu thì cánh cửa thang máy trước mặt nó chợt mở. Gia Huy xuất hiện rõ ràng trước mặt nó như trong cơn mơ. Thằng bé đang đứng trong thang máy, một tay cho vào túi quần, tay còn lại nhấn nút thang máy, đầu nó hơi cúi thấp xuống… Chắc là Gia Huy đang suy nghĩ một điều gì đó ! Chỉ có Yến Ly là nhìn thấy thằng bé, còn Gia Huy, hình như nó chưa nhận ra con bé đang hiện diện trước mặt nó tự khi nào… Anh ấy vẫn chưa đi ! Có lẽ Gia Huy đã suy nghĩ lại và lên tìm gặp nó chăng ?!...

Quên cả đau đớn và rụt rè… Con bé mừng rỡ đến phát khóc, nó chạy ào lại bá lấy cổ Gia Huy…

- Ôi !... Anh !...

Gia Huy giật mình ngẩng lên nhìn… Nó chết sững không tin vào mắt mình vì quá đỗi ngạc nhiên…

- YẾN LY ?!...

Khi con bé vừa chạy được đến bên cạnh Gia Huy thì cũng là lúc nó không gượng nỗi nữa… Con nhóc ngã chúi vào ngực thằng nhỏ. Gia Huy hốt hoảng đỡ lấy con bé trong đôi tay rắn rỏi của mình…

- Sao em chạy ra đây ?... Em đang bệnh mà…

Bây giờ đây, Yến Ly thật sự không hoàn toàn suy nghĩ gì nhiều, nó chỉ sợ để mất Gia Huy một lần nữa mà thôi… Con bé choàng tay qua người Gia Huy ôm chầm lấy thằng bé, giữ khư khư, như sợ buông tay ra, thằng bé sẽ bốc hơi biến mất vậy… Gia Huy kình ngạc đến độ mở to hai mắt, không nói được lời nào… Nhưng chỉ mấy giây sau, cảm nhận được hơi thở nồng nàn của con bé phảng phất chung quanh, thằng nhỏ mới ngỡ ngàng nhận ra đây là sự thật, không phải một giấc mơ… Nó mìm cười sung sướng, đón nhận con bé trong vòng tay ấm áp. Yến Ly khóc như mưa, nước mắt con bé làm ướt đẫm một bên ngực ào của Gia Huy.

- Anh Gia Huy !... Đừng đi !... Đừng rời xa em !... Em không biết mình phải sống làm sao nếu anh lại rời bỏ em đâu !... Em không muốn bị bỏ rơi !... Em rất sợ !... - Nỗi đau bị mẹ nó bỏ rơi cách đây không lâu lại hiện về trong đầu con bé. No đang lo sợ vô cùng.

- Xin lỗi em !... Anh xin lỗi !... – Gia Huy đang hạnh ohúc đến phát run lên. Nó không ngờ con bé lại nói ra được những lời cảm động mà nó đang rất muốn nghe… Hình như con bé đã hiểu rõ thế nào là tình yêu thì phải !?... Xiết chặt hơn thân hình nhỏ nhắn, mềm mai của con bé trong lòng mình. Gia Huy thì thầm rất khẽ bên tai con nhóc.

- Yến Ly !... Anh không nghe lầm đấy chứ ?... Những lời em vừa nói là sự thật sao ?... Có thật là không có anh, em sẽ không sống nỗi không ?... Em biết mình đang nói gì không ?... Nhắc lại lần nữa đi em !...

- Anh xấu lắm !... Xấu lắm !... Mới nói có mấy câu.. Người ta chưa kịp suy nghĩ thì anh đã bỏ đi rồi !... Vậy mà… còn nói là anh yêu em… - Con bé tấm tức đấm vào ngực Gia Huy bịch bịch…



- Anh xin lỗi, Yến Ly !... Là anh không tốt !... Anh là đồ xấu xa, thế được chưa, bé con ?... Nhưng anh đâu có bỏ đi !... Anh đã rất muốn đi… rất muốn quên em nhưng anh không làm được… Cuối cùng anh mới nhận ra rằng… dù chỉ là một giây, một phút… anh cũng không thể rời xa em được… Chẳng phải anh đã ở đây, trước mặt em đó sao ?...

- Hmm… Em biết mà… Mình đi vào thôi anh, kẻo người ta đang nhìn đó !... – Con bé đỏ mặt mắc cỡ. Nó chợt nhận ra cả hai đứa nó đang đứng ôm nhau giữa nơi công cộng bao người qua lại.

- Cứ đứng yên như thế đi em !... Chỉ một phút thôi !... – Gia Huy không chịu buông con nhóc ra. Nó đang cố cảm nhận cho bằng hết niềm hạnh phúc vô bờ bến mà con bé đang mang lại cho nó.

- Gia Huy à !... Người ta cười chúng mình kìa !...

- Ai muốn cười thì cứ cười !... Chúng ta đang yêu nhau mà…

Tuy nói thế nhưng Yến Ly vẫn đứng im trong vòng tay của Gia Huy… Cả hai ôm nhau cho đến đất trời cũng chao đảo… Người ngoài nhìn vào có cảm giác cả hai sắp hoà làm một. Hai trái tim, một nhịp đập. Họ đang thật sự đắm chìm trong hạnh phúc ngập tràn…

…………………………………………�� � �………………


2 năm sau…

Đại Học Seoul - Lễ Tốt Nghiệp Cử Nhân Kinh Tế khoá 2006…

- Yeahhhhh… - Yến Ly nhanh tay bấm máy cảnh Gia Huy và các bạn của anh nó đang tung mũ tiến sĩ lên không trung chúc mừng… Nó cũng cảm thấy mình là một phó nhòm bậc khá đó chứ !...

- Yến Ly !... – Gia Huy rờ khỏi các bạn và chạy về phía con nhóc. Nó nhận ra con bé đã đến khi thấy ánh sáng Flash loé lên từ bé Canon nhà mình…

- Hmm… Hmm… - Tuyết Nhi đứng bên cạnh thằng bé tằng hắng mấy tiếng.


- Nè… em không thấy ai khác ngoài Yến Ly sao ?... - Tuyết Ngọc lên tiếng trêu.

- Người ta thường nói có con gái đi lấy chồng thì như bát nước đã hắt đi vậy… còn em thì thấy ngược lại… Gia Huy nhà mình cứ nhìn vào đâu thì cũng thấy mỗi mình Yến Ly mà thôi… - Tuyết Lan bĩu môi nhìn thằng em nó.

- Các chị đang ghen đó hả ?... Vô dụng thôi !... – Gia Huy nhún vai cười.

- Các con thật là… Nghiêm túc tí xem nào !... – Ông bà Hoàng lắc đầu nhìn tụi nhỏ.

- Được rồi !... Chụp vài pô với quí tử nhà ta trong lễ Tốt nghiệp hôm nay thôi ! - Tuyết Nhi khoác tay bảo

Cả nhà Gia Huy kéo nhau ra bãi cỏ xanh muớt trước sân trường…

- Mọi người cười lên đi nào !... - Yến Ly xoè tay ra hiệu với cả nhà. – 1… 2… 3



- KONICA !!!...

- OK !... Đẹp tuyệt !... - Yến Ly toét miệng cười thật tươi.

- Các con đứng cạnh nhau đi !... Để bố mẹ chụp cho !... – Ông Hoàng dành lấy bé Canon từ tay Yến Ly.

- Yến Ly !... Lại đây nào !... – Gia Huy vá các chị vẫy vẫy tay ngoắc nó lại.

- Nào !... Cười lên đi !... 1… 2…

- Yến Ly và Gia Huy… Hai đứa chụp riêng với nhau đi !... - Tuyết Nhi nháy mắt ranh mãnh.


- Không !... Em không chụp riêng với anh đâu !... – Con bé ngoác miệng la lên.

- Làm sao thế ?...

- Lần nào chụp hình với em… anh ấy cũng bào em giống mấy con Monkey bị nhốt trong lồng ở Sở Thú á !...


- Ha… Ha… - Cả nhà nó cùng bật cười vang.


- Ai biểu em cứ hay nhăn mặt quạu qọ với anh chi… - Gia Huy cười chọc con nhóc.

- Nhưng cũng không được nói em như thế !... Em không chup đâu !... Lần này thì đừng hòng nhá !... – Con bé vùng vằng bỏ đi trước.

- Khoan đã !... Em chưa xong việc của mình mà… - Gia Huy nắm tay lôi giật ngược con bé trở lại…

- Còn chuyện gì nữa đâu !... - Yến Ly nhìn nó ngô nghê.

- Còn chứ !... Là chuyện này này !... – Gia Huy cởi chiếc mũ tiến sĩ trên đầu mình xuống, chụp vào đầu con nhóc, che hết gần nửa khuôn mặt con bé…

- Chị hai chụp giùm em nhá !...

- Không !... em không thích !... – con bé đưa ngón tay đẩy chiếc mũ lên
- Quay lại đây nào, bé con !...

- Á !... – Con bé ngã chúi người ra sau, trong khi Gia huy nhanh tay ôm lấy vai nó giữ lại…


- Anh làm gì thế ? - Yến Ly la lên.
Về Đầu Trang Go down
http://360.yahoo.com/my_profile-9pAqK5A5dKcJ7K6Fv8hyAHoZstvKwdQ-
Jin
Cư Dân Não
Cư Dân Não
Jin


Tổng số bài gửi : 1981
Age : 30
Đến từ : Castle 0f Whirlwjnd
Points : 0
Registration date : 16/04/2008

Anh Em Sinh Đôi (done) - Page 8 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Anh Em Sinh Đôi (done)   Anh Em Sinh Đôi (done) - Page 8 Icon_minitimeSun Jun 29, 2008 11:41 pm

- Hờ… hờ… Chị hai cứ chụp đi ạ !... – Nó quay qua con bé nói khẽ qua kẽ răng – Em yên nào !... Lộn xộn quá… Anh đánh đòn bây giờ…

- Chị hai… Gia Huy ăn… (ăn hiếp em này !... )… - Con bé chưa nói hết câu đã bị thằng nhỏ lấy tay bịt mồm nó lại…



- Hì… Hì…


- Ỏ… em… a… ( bỏ em ra !... )… - Con bé cố nói trong lúc miệng nó vẫn bị bịt kín lại.


- Tách !... - Tuyết Nhi nhanh tay chon ngay mấy cảnh ngộ nghĩnh ấy vào bé Canon của mình…

- Chụp thêm tấm nữa đi !... 1…2…

- Chụt !... – Gia Huy nhanh chóng hôn trộm vào má con nhóc một cái thật ngọt ngào…


- Ối !... Anh xấu quá đi !... – Con bé đưa tay lên xoa xoa lấy hai má. Nó đánh nhẹ vào vai anh nó mấy cái.

- Chụp xong rồi !... Rất thú vị !... - Tuyết Nhi mỉm cười thích thú.

- Đâu em xem !... - Yến Ly nhào lại bên chiếc máy xem liền. Gia Huy cũng tò mò đứng sau lưng con nhóc.

- Ha… Ha… Trông em ngố chưa này !...

- Anh còn chọc em !... Em không tha cho anh đâu !... Đứng lại đó cho em !...

- Ngu sao đứng ?!...

- Đứng lại !...

- Không đứng !...

- Đứng lạiiiiiiiiiii !!!....

Con bé hét tướng lên. Hai đứa nó dí nhau chạy vòng vòng khắp sấn trường như lũ trẻ con…


…………………………………….


Biệt thự KANGNAM.

- Bố mẹ bảo sao ?... Chúng con sẽ đính hôn vào đầu tuần tới ư ?... - Yến Ly há hốc miệng ra nhìn.

Con bé quay sang Gia Huy và các chị nó. Tất cả đều ngó lơ lên trần nhà ( Chúng tôi vô can mà lị !... )

- Con không phản đối chứ ?... – Ông bà Hoàng nhìn nó.

- Đương nhiên là… - Các chị nó và Gia Huy cùng tròn mắt ngó chăm chăm vào cái miệng xinh xinh của con bé – Con không đồng ý rồi…

- Hơ… Hơ… - Mọi người trông có vẻ cụt hứng. Có lẽ không giống kế hoạch ban đầu họ đề ra rồi.

- Tại sao con lại không chịu ?... Bố mẹ thấy hai đứa các con quấn quit nhau hơn 2 năm rồi mà… Gia Huy cũng đã Tốt nghiệp còn gì ?...

- Con hiểu !... Nhưng con đang đi học… làm sao có thể ?!...
- Thì đính hôn xong con vẫn đi học được mà…
- Nhưng con không muốn… Con muốn tập trung vào việc học cho xong xuôi, nghiêm chình cơ…
- Không đựơc !... Em đính hôn với anh trước đã !... Như thế anh mới yên tâm – Gia Huy chen vào câu chuyện.
- Là ý gì đây ?... Anh không chịu nói lí lẽ… anh vô lí quá đi !...
Gia Huy nhích lại gần con bé và choàng tay qua vai nó lắc nhẹ.
- Ừ !... Anh vô lí thế đấy !... Ai biểu chung quanh em lúc nào cũng có rất nhiều vệ tinh làm gì ?... Anh không có thời gian canh chừng em mãi được… Em phải đính hôn với anh đã rồi tính gì thì tính…
- Em không chịu đâu !... – Con bé hất tay thằng nhỏ ra.
- Như thế chứng tỏ là em không hề yêu anh… có đúng không ? – Thằng bé tiếp tục quàng tay qua vai con nhóc.
- Anh lạ thật đấy… Chuyện yêu đương và đính hôn là hai chuyện hoàn toàn khác nhau mà… - Con bé nhăn mặt. Lí luận cùn kiểu gì nó mới nghe lần đầu á.
- Với anh nó là một… Khi nào bàn tay phải của em có đeo nhẫn của anh… anh mới chấp nhận xem là em có yêu anh…
- Anh không tin tưởng em… Anh ngang ngược ức hiếp người quá đáng…
- Tin sao được mà tin… em lúc nào cũng cười nói vô tư với bạn bè, bất kể là nam hay nữ… Anh không lo mới là lạ đó !...
- Bực anh quá !... Không thèm nói với anh nữa… - Yến Ly ngúng nguẩy bỏ lên lầu.
- Khoan đã… Chờ anh với, anh chưa nói xong mà… - Gia Huy í ới chạy theo sau con nhóc.
- Mệt anh ghê !... Tránh xa em ra đi !...
- Không tránh !...
Cả nhà hai đứa ngơ ngẩn ngó theo bóng dáng tụi nhỏ khuất dần sau dãy hành lang.
- Vậy là sao hả ba ?... - Tuyết Nhi ngơ ngác. - Rốt cục là có đính hôn hay không?
- Cũng chẳng biết chúng giải quyết ra sao nữa… - Bà Hoàng lắc đầu – Hai cái đứa ấy còn trẻ con quá…
- Con thấy hay là định sao thì cứ làm tới vậy đi… Không tin vào hai đứa nó được đâu… Chúng là cái máy đo thời tiết đấy !... - Tuyết Ngọc nói.
- Em cũng nghĩ vậy !... Hay là cứ thế đi !... - Tuyết Nhi gật đầu tán đồng.
- Em không biết !... Em đi ngủ đây… thật là nhức đầu… - Tuyết Lan cũng đứng lên đi về phòng mình.
…………………………………………�� � �……..
Tiểu bang New York – Thành phố New York– Mĩ.
Dưới chân tượng tháp Nữ Thần Tự Do…
- BINH…
- Ui da !...
- Ối !... Đau !...
Lan Lan cúi xuống thu dọn mớ sách vở nằm la liệt dưới chân mình. Thật xúi quẩy, đã trễ giờ học rồi còn va đụng lung tung…
- Này !... Cô đi đứng kiểu gì thề hà ?... Có nhìn thấy đường không vậy ?... - Nhật Kha quát ầm lên. Nó đưa tay xoa xoa cái cằm vừa mới bị chấn động của mình. Đầu cô ta bằng đá hay sao mà cứng quá chừng.
- Thật là đáng ghét !... Cái tên dở hơi này… - Lan Lan bực bội quăng mớ sách vừa luợm được lại xúông đất. Nó hung hổ đứng lên – Này !... Muốn chết hả ?... Anh…
- Cô ?!...
Cả hai cùng trố mắt ra nhìn nhau.
- Là anh ?!...
- Là cô ?!...
- Ha… Ha…
- Hi… Hi…
Cả hai đứa cùng bật cười giòn tan. Vui thật ! Ở đất khách quê người còn gặp người quen. Hay thật !..
- Cô ngồi đây nghỉ tạm nhé !... - Thằng bé chỉ vào bồn hoa gần đấy
- Cảm ơn anh !...
Nhật Kha loay hoay luợm lại mớ sách đang nằm chỏng gọng dưới đất cho Lan Lan…
- Không ngờ chúng ta lại gặp nhau ở đây
- Tôi cũng không ngờ !... Lạ quá phải không anh ?... – Lan Lan mỉm cười vui vẻ- Anh qua đây lâu chưa ?...
- Cũng 2 năm rồi… Thế còn cô ?...
- Vừa mới thôi !... Chắc là… anh buồn lắm…
- Vì chuyện gì ?... - Nhật Kha ngớ người ta hơi khó hiểu.
- Thì là chuyện của Yến Ly đó… Xin lỗi anh !... – Lan Lan sực nhớ ra nên đưa tay bịt miệng lại kịp thời – Tôi không nên nhắc lại chuyện cũ…
- Không sao !... Cũng đã hai năm rồi còn gì ?!... Thực ra, lúc đầu bị cô ấy từ chối… tôi đã tưởng mình chết đi được… Yến Ly chính là sự sống và là cái gì đó duy nhất trên đời mà tôi có được, sau mấy năm làm ngôi sao thần tượng gì gì đấy… chỉ có ở bên cô ấy, tôi mới thực sự thấy mình vui và hạnh phúc… Thời gian qua đi, tôi chợt ngẫm ra một điều, yêu một người là mong muốn nhìn người đó được hạnh phúc cho dù có ở bên người ấy hay không… Tôi nghĩ là vậy… - Nhật Kha buồn buồn.
- Anh thật là vĩ đại !... Tôi thì không được như thế !... Khi anh Gia Huy từ chối tôi… tôi đau khổ không chịu đựng nỗi… Anh hai tôi bảo tôi cần có thời gian để nguôi ngoai… Và vì thế tôi có mặt ở đây, ngay lúc này, bên cạnh anh… - Lan Lan nở nụ cười thật tươi – Nhưng anh biết không ?... Nói gì thì nói, hai người họ ngay từ đầu đã trông không giống anh em mà là giống một cặp hơn, đúng không ?...
- Hmm… Tôi cũng có cảm giác ấy… Lẽ ra hai chúng ta nên nhận ra điều đó sớm hơn… - Nhật Kha quay qua cô bé khẽ cười. Nó chợt nhận ra một điều mà lâu nay nó không để ý kĩ… nhìn nghiêng nghiêng một bên, trông Lan Lan khá giống với Yến Ly… nhưng chắc là không xinh bằng rồi… Dù sao đi nữa… hễ cứ thấy cô gái nào hao hao giống Yến Ly, nó đều có cảm tình tất tần tật…
Thấy Nhật Kha nhìn mình bằng ánh mắt hơi lạ… Lan Lan lãng tránh…
- Anh biết không ?... Mỗi lần đi qua đây, nhìn ngắm bức tượng này… tôi lại hay mơ về nước Pháp lắm…
- Sao lại là Pháp mà không phải là một nước nào khác ?... – Thằng nhỏ ngẩn người ra. Nó không tìm thấy sự liên quan trọng câu nói của Lan Lan…
- Anh quên rồi sao ?... Trước Thế Chiến Thứ Hai, bức Tượng Nữ Thần Tự Do này là của nước Pháp mà… Chính phủ Pháp sau đó đã tặng lại cho nước Mĩ với tinh thần chúc mừng và làm biểu tượng tự do của toàn nước Mĩ đó chứ…
- Ừ nhỉ !?... Tôi cũng quên béng đi mất chuyện ấy… Cô thích nước Pháp lắm sao?...
- Hmm… Người ta bảo ở đó rất đẹp… là kinh đô ánh sáng và hoa lê mà…
- Thế thì mai mốt chúng ta thử làm một tour xem sao nhỉ ?...
- Tôi cũng nghĩ thế !...
…………………………………………�� � �………
Về Đầu Trang Go down
http://360.yahoo.com/my_profile-9pAqK5A5dKcJ7K6Fv8hyAHoZstvKwdQ-
Jin
Cư Dân Não
Cư Dân Não
Jin


Tổng số bài gửi : 1981
Age : 30
Đến từ : Castle 0f Whirlwjnd
Points : 0
Registration date : 16/04/2008

Anh Em Sinh Đôi (done) - Page 8 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Anh Em Sinh Đôi (done)   Anh Em Sinh Đôi (done) - Page 8 Icon_minitimeSun Jun 29, 2008 11:47 pm

DU THUYỀN PHILADELPHIA…


Tối 24/12/2006… NOEL…


Trên chiếc bong bóng to đùng có đường kính gần 2m, màu đỏ chót nổi bật, treo trước cổng ra vào chào đón quan khách, người ta có thể dễ dàng nhìn thấy poster cô dâu, chú rể đẹp lung lình, huyền ảo… và dòng chữ MỪNG LỄ ĐÍNH HÔN – LÂM YẾN LY – HOÀNG GIA HUY…
Trong phòng trang điểm…
- Ôi, mẹ !... anh hai !... - Yến Ly mừng rỡ khi trông thấy mẹ nó và Khải Minh bước vào – Con cứ tưởng mẹ và anh hai bận nên không thèm đến dự lễ đính hôn của chúng con…
- Con ngốc thật !... Chỉ có mỗi cô con gái yêu quí là con… Sao mẹ và anh trai con không tham dự được chứ ?... – Bà Trần vuốt nhẹ mái tóc con bé.
- Con mừng quá cơ !... - Yến Ly nhào lại ôm hôn mẹ nó cùng với Khải Minh.
- Em biết không ?... Hôm nay em đẹp lắm !... - Khải Minh ôm nhẹ con nhóc vào lòng. Cô em gái mà anh hằng tìm kiếm nhưng lại không mong muốn gặp theo cái cách này… Hai năm đã trôi qua nhưng nỗi đau và thất vọng trong lòng Khải Minh vẫn còn đó…
Anh gỡ nhẹ cô bé ra…
- Lớn thế này rồi còn nhõng nhẽo sao ?...
- Em vẫn chưa làm nũng với anh được bao lâu mà… Lẽ ra em nên lấy chồng trễ hơn chút nữa anh nhỉ ?... - Yến Ly nháy mắt tinh quái…
- Tạ ơn Chúa là có người rước em đi sớm thế này… không là anh thê thảm rồi… Hi… Hì…
- Mẹ !... Anh Khải Minh trêu con… - Yến Ly phụng phịu.
- Được rồi !... Hai đứa mỗi lần gặp nhau là y như rằng… Con sắp làm cô dâu rồi, mẹ không bênh nỗi con đâu nhé…
- Mẹ và anh giống nhau... Đều không thương con… - Nó làm mặt dỗi đi lại ghế ngồi…
- Ai bảo thế ?... Mẹ và anh thương em nhất trên đời đấy !... - Khải Minh đứng sau ghế con bé vỗ nhẹ vào vai nó dỗ dành…

- Yến Ly !... Em sắp xong chưa ?... – Gia Huy từ đâu chạy lại.
- Em ra ngay đây mà… - Con bé nói nhanh.
- Ôi !... Con chào mẹ !... Chào anh hai !...
- Chào con !... – Bà Trần mỉm cười ấm áp.
- Chào em rể !... - Khải Minh vỗ vào vai thằng bé – Từ giờ tôi giao em gái tôi cho cậu thật sự đấy… Cậu mà làm nó ấm ức thì anh đây không tha cho cậu đâu đấy…
- Vâng !... Em biết mà… - Gia Huy cười tươi tắn, không giấu được sự sung sứơng đang hiện rõ trên gương mặt nó. Nó quay qua con bé trêu – Này… Em có ông anh trai khủng bố quá nhỉ ?...
- Hmm… Xem anh c2on dám ức hiếp em không nào ?... – Con bé vênh mặt lên thích thú…
……………………………


Trong tiếng đàn Piano du dương của bài THE WEDDING. Gia Huy trong bộ Ves trắng trang nhã, điển trai, sánh vai cùng cô dâu Yến Ly trong bộ đầm dài chấm gót màu hồng phấn, phủ ngoài là một lớp voan mỏng, trắng tình khiết, mái tóc bới cao, đính lên đấy là chuỗi Platin nạm kim cương lấp lánh, xinh tươi như đoá hoa hồng rữc rỡ đang rạng ngời hạnh phúc bước vào buổi lễ cùng chú rể…
Sau màn chào hỏi quan khách hai họ là tới màn quan trọng nhất của buổi lễ…
Khi hai chiếc nhẫn chính thức được đeo vào tay của đôi trẻ… Tiếng khui champagne chấm dứt và Tháp li tràn rượu ra ngoài cũng là lúc tiếng chúc mừng vang lên không ngớt, chúc mừng hạnh phúc cho đôi uyên ương trẻ, trai tài gái sắc sống hạnh phúc bên nhau trọn đời…
Từ bên ngoài vang lên gióng giã từng hồi chuông từ các nhà thờ vọng lại. Mọi người kéo nhau lên hết trên boong tàu… Đây quả là một buổi lễ đính hôn thật ấn tượng và hoành tráng, được tổ chức vào ngày mà cả Thế giới đều chúc mừng cho hạnh phúc của cả hai…
Tuyết bắt đầu rơi lả tả…
Gia Huy cởi áo choàng của mình ra khoác nhẹ lên đôi vai trần của con bé. Nó vòng tay qua eo con bé, ôm khẽ con bé vào lòng… Bên ngoài trời rất lạnh nhưng được ở bên Yến Ly thế này, Gia Huy không còn cảm giác thấy lạnh nữa… Cả hai đứa nó cùng xoè tay ra hứng những bông tuyết đang bay phất phới ngoài trời… Những bông tuyết trắng phau và thuần khiết như Yến Ly xinh đẹp của nó vậy… Hôm nay là ngày hạnh phúc nhất trong đời thằng bé… Cảm giác như đang trong mơ vậy… Nó không dám tin vào sự thật đẹp tuyệt vời như thế này… Con bé đang ở bên nó mà ngỡ như là một giấc mộng đẹp xa xăm… Đây cuối cùng có phải là sự thật của nó không ?...
- Tôi mời cô một li rượu nhé !... - Khải Minh chìa li rượu vang đỏ ra trước mặt Tuyết Nhi.
- Thì ra là anh !... - Tuyết Nhi hơi giật mình xoay người lại. Cô đang mãi ngắm hai đứa em của mình. Trông chúng như một bức tranh đẹp, rạng rỡ hạnh phúc và niềm vui.
- Xin lỗi… biết cô đã lâu nhưng bây giờ mới có dịp chào chính thức thế này… Thật thất lễ quá !...
- Không sao đâu ạ !... Tôi cũng thế mà…
- Vâng !... Tôi đứng đây được chứ ?... - Khải Minh mỉm cười khiến Tuyết Nhi đột nhiên thấy lòng mình xuyến xao. Một anh chàng quá ư là hoàn hảo về mọi mặt thế kia mà… Anh trai Yến Ly có khác !...
- Anh… cứ tự nhiên… - Tuyết Nhi bỗng dưng thấy hồi hộp, tim đập nhanh…
- Hôm nay thật là một ngày tuyệt vời nhỉ ?...
- Vâng !...
…………………………………………..



BINH… BỐP…BỐP…


Vừa đi học về, Yến Ly đã kinh ngạc vô cùng khi thấy một tốp công nhân đang ra vào nhà nó tất bật… trên tay họ là những tảng đá và gạch vụn đủ kểu, đủ kích thước… Chuyện gì vậy ? Bộ có động đất hả ?...
Con bé tất tả chạy ào lên phòng mình…
Lạy Chúa Tôi !...
Con bé sững sốt, tròn xoe hai con mắt nhìn… Cái vách tường ngăn giữa phòng nó và phòng Gia Huy đâu rồi ? Sao trống trơn trống hoác vậy nè ? Nó “ bay “ từ khi nào thế ?... Ôi !... Không !...
- Hello, bé con !... – Gia Huy vẫy vẫy tay từ bên phòng thằng bé. À không, bây giờ là phòng chung của hai đứa mới đúng chứ nhỉ ?...
- Cái quái gì đang xảy ra ở phòng em vậy ?... – Con bé ngoác miệng la lên.
- Thì chúng ta vừa mới đính hôn xong còn gì ?... - Thằng nhỏ nhìn nó bằng ánh mắt tinh ranh đầy ẩn ý.
- Em biết điều đó… Nhưng sao phòng em lại thành ra thế này ?... – Hình như con nhóc vẫn chưa nhận thức ra vấn đề.
- Mùa xuân tới này… chúng mình sẽ chính thức kết hôn… Em không phải sẽ trở thành vợ yêu của anh sao ?... – Gia Huy thản nhiên từ từ giải thích. Nó biết bộ óc con bé dùng cho việc học hành còn tạm ổn… chứ đề cập đến chuyện tình cảm, thì như đánh đố con bé vậy…
- Em cũng biết chuyện ấy… nhưng chuyện đó và vấn đề em đang thắc mắc thì liên quan gì đến nhau ?... – Con bé ngơ ngác.
- CỐP !... – Gia Huy gõ nhẹ lên trán con nhóc.
- Ay… yo… Sao anh lại đánh em ?... Đau chết đi được !... – Con bé nhăn nhăn mặt rồi xoa cái trán mình.
- Đánh em vì cái tột ngốc xít đấy… Ngốc đến độ anh không biết dùng từ nào dành cho em nữa… Sao thế ?... Không hiểu à ?... Có cần anh phải nói thẳng ra luôn không ?... Từ nay phòng em là phòng anh… phòng chung của chúng ta… hai đứa mình cũng nên tập làm quen dần với cuộc sống sau hôn nhân đi…
- BỐP !!!... – Con bé cầm nguyên cái túi xách nện lên đầu thằng nhỏ một cái rõ đau. – Anh đang nằm mơ đấy à ?... Làm ơn tỉnh lại cái đi !... Em không thích !.
- Đằng nào chúng ta cũng sẽ là vợ chồng… Anh không ngại thì em ngại gì chứ, phải không vợ yêu ?...
- Anh đàng hoàng lại chút đi !... Nỗi hết gai ốc rồi này….- Con bé rung mình.
- Vợ yêu mắc cỡ sao ?... Trước sau gì chúng mình cũng là của nhau mà…
- Không thích !... Bây giờ vẫn chưa phải !... Anh đi ra cho em thay dồ mau đi !- Con nhóc đẩy lưng thằng bé ra cửa.
Về Đầu Trang Go down
http://360.yahoo.com/my_profile-9pAqK5A5dKcJ7K6Fv8hyAHoZstvKwdQ-
Jin
Cư Dân Não
Cư Dân Não
Jin


Tổng số bài gửi : 1981
Age : 30
Đến từ : Castle 0f Whirlwjnd
Points : 0
Registration date : 16/04/2008

Anh Em Sinh Đôi (done) - Page 8 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Anh Em Sinh Đôi (done)   Anh Em Sinh Đôi (done) - Page 8 Icon_minitimeSun Jun 29, 2008 11:47 pm

- Em cứ thay đồ đi ! Đừng để ý đến anh làm gì…
- Anh còn nói năng lảm nhảm thế nữa là em không thèm nhìn mặt anh đâu đấy…
- Yến Ly !... Yến Ly !... Mở cửa cho anh vào !...
- Không mở !... Lêu lêu !... Từ nay phòng này là của em luôn !... Anh đi kiếm chỗ khác mà tạm trú đi nhá !... – Con bé đắc chí thè luỡi ra trêu.
Nó tót ngay vào toilet tắm rửa thay đồ…
10 phút sau nó tí tởn đi ra và phóc ngay lên giường nằm vắt vẻo chân chữ ngũ… Thích thật !... Tự nhiên anh nó hảo ý hiến tặng phòng cho nó thế này… Khoái quá đi mất !... Con bé xoay người lại, nằm úp mặt vào gối, hai tay, hai chân dang ra ôm lấy đống chăn mền sướng rơn…
- Em thích đến thế kia à ?... - Giọng Gia Huy vang lên rõ mồn một bên cạnh nó.
- Mẹ ơi !... Không phải chứ ?... - Yến Ly giật thót mình suýt lắn ra đất. Nó quay ra nhìn. Gia Huy đang ngồi trên chiếc giường của nó, và đang nhìn nó chăm chú.
- Anh vào bằng cách nào vậy ?... Chẳng phải em đã khoá cửa rồi sao ?... – Con bé đưa tay dụi mắt liên hồi.
- Đừng dụi nữa !.... Hỏng mắt em bây giờ… - Nó chụp lấy đôi bàn tay nhỏ nhắn của con bé giữ lại thật lâu trong tay mình – Em quên đây cũng là phòng anh à ? – Nó hất mặt chỉ về phía cánh cửa còn lại ở bên kia, cuối căn phòng.
- Ờ há !... – Con bé ngớ người ra chốc lát. – Em quên mất !... Nhưng sao anh không bít cánh cửa ấy lại ?...
- Phải đề phòng lúc em tống anh ra ngoài như lúc nãy chứ ?!...
- Hiểu rồi !... Bây giờ anh có thể đi ra rồi đó !... – Con bé lồm cồm bò dậy.
- Em cứ nằm yên thế đi !... – Ánh mắt Gia Huy đột nhiên thay đổi hẳn khiến con bé phát hoảng.
- Này…. Này… anh sao thế ?... Tránh ra đi… Anh tránh ra thì em mới đứng lên được chứ ?...
- Anh… - Thằng bé đột ngột ấn con bé trở lại giường, Nửa thân trên của nó từ tứ áp sát xuống người con nhóc.
- Hơ… Hơ… Kinh quá !... Anh xích ra nào !... – Con bé vùng vằng đẩy thằng nhỏ sang một bên… nhưng không được… Nó càng vùng vẫy bao nhiêu, thằng bé lại càng ôm chặt nó bấy nhiêu…
Ánh mắt như ngây như dại của thằng bé đắm đuối nhìn con nhóc khiến Yến Ly thấy sợ hãi. Nó quay mặt đi không dám nhìn vào thằng bé… Làn môi nóng bỏng ấm áp của thằng bé cứ thế mơn man khắp mắt, mũi… rồi xuống miệng của nó… Con bé nghe rõ mồn một nhịp tim đập rất nhanh của Gia Huy và hơi thở nồng nàn của thằng bé đang phả vào mặt nó… Hai đứa nó ngay giây phút này đây dường như chẳng còn khoảng cách nào nữa cà…
- BỊCH !!!... – Con nhóc hoảng loạn đến độ tay chân cứng đờ. Nò bỗng nhiên lăn đùng đo đất thẳng cẳng, kéo theo Gia Huy ngã nhào vào người nó.
Cả hai đứa một lần nữa lại nằm đè lên nhau… Dù không muốn nhưng cú ngã vô tình lúc nãy đã khiến cho hai đôi môi xinh xắn của chúng tình cờ chạm vào nhau.
Yến Ly mở to hai mắt nhìn Gia Huy. Nụ hôn đầu tiên là thế này ư ? Ngọt ngào và êm ái biết bao…
Vóng tay Gia Huy từ từ siết chặt lấy thân hình nhỏ nhắn của con bé vào lòng. Hai mắt con bé nhẹ nhàng khép chặt lại. đôi cánh tay nó từ từ buông thõng ra và bấu chặt vào lưng thằng nhỏ…
- Á !... Em cắn vào môi anh rồi này !...
- Còn anh đè lên người em làm em tức ngực, khó thở quá đi mất !... Tối nay anh xuống đất mà nằm nhé !...
- Còn lâu á !... Em xuống đất thì có !...
- Anh đừng tưởng chỉ mới hôn em mà em cho anh ngủ chung giường nhá !... Chờ kiếp sau đi !...
- Không ngờ đây là nụ hôn đầu tiên của em…
- Ai bảo anh thế ?... – Con bé đỏ bừng mặt lên.
- Lúc nãy hôn em anh biết mà…
- Anh đi ra đi ! Toàn nói năng nghe mà phát ghê cả người…
- Anh không ra đấy !... Em làm gì anh nào ?...
- Thế thì anh chết chắc rồi… - Con bé cầm gối lên và “ tấn công “ Gia huy dồn dập.
- Ối !... Bố mẹ ơi !... Yến Ly ăn hiếp con đây này… - Thằng bé gào lên trong lúc đang bị con nhóc đè ra… bóp cổ…
- Không có gì đâu bố mẹ ơi !... Chúng con hỉ đùa tí thôi mà…
- Đùa chết người rồi đây này !... Help me… !!!...
… Từ đâu đó văng vẳng lời giai điệu quen thuộc của bài hát OUR LOVE WILL ALWAYS LAST… Thật nhẹ nhàng và quyên rũ biết bao…
As we walk this land
Side by side, hand in hand
I know that some clouds may pass
But if we hold on tight
And love with all our might
Then the thorns in our life will never last
And the roads may sometimes be unplayed
You may think that our love can not be saved
Though the world out there
May be cold to all we share
I have you, to take me through the night
And if we hold on tight
And stay true to all that,s right
Then baby, our love will always last…

See the sunrise in the sky
Kiss the sunset as we life
At night, I,ll never leave you side
But I know someday
Ill be gone, and youll be gray
Oh, dariling, wish that I could heal your pain…

Though the world out there
May be cold to all we share
I have you, to take me through the night
And if we hold on tight
And stay true to all that’s right
Then baby , our love will always last…

And if we hold on tight, stay true to all that’s right
Then baby, our love will always last
…………………………………


ENDING…
Về Đầu Trang Go down
http://360.yahoo.com/my_profile-9pAqK5A5dKcJ7K6Fv8hyAHoZstvKwdQ-
Jin
Cư Dân Não
Cư Dân Não
Jin


Tổng số bài gửi : 1981
Age : 30
Đến từ : Castle 0f Whirlwjnd
Points : 0
Registration date : 16/04/2008

Anh Em Sinh Đôi (done) - Page 8 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Anh Em Sinh Đôi (done)   Anh Em Sinh Đôi (done) - Page 8 Icon_minitimeSun Jun 29, 2008 11:49 pm

choy choy
nhj`n thay^' caj chu*~ ending muh mung*` ko the^? ta?
luc post cu*' co cam? gjac' la` truyen^. naj` no' endless y'
her her
du` je` thj` cung~ xong fic naj` goy
co thoi*` gjan chay wa lo cho mj' fic kja
heheheeeeeeeee
Về Đầu Trang Go down
http://360.yahoo.com/my_profile-9pAqK5A5dKcJ7K6Fv8hyAHoZstvKwdQ-
nH0c_tUm
Cư Dân Não
Cư Dân Não
nH0c_tUm


Tổng số bài gửi : 649
Age : 33
Đến từ : từ đâu kệ tui ? làm gì = =*
Points : 0
Registration date : 24/04/2008

Anh Em Sinh Đôi (done) - Page 8 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Anh Em Sinh Đôi (done)   Anh Em Sinh Đôi (done) - Page 8 Icon_minitimeMon Jun 30, 2008 10:11 am

àh àh được lém post típ hay hay anh đọc đây study
Về Đầu Trang Go down
http://www.360.yahoo.com/baby_virus_love_nt
Jin
Cư Dân Não
Cư Dân Não
Jin


Tổng số bài gửi : 1981
Age : 30
Đến từ : Castle 0f Whirlwjnd
Points : 0
Registration date : 16/04/2008

Anh Em Sinh Đôi (done) - Page 8 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Anh Em Sinh Đôi (done)   Anh Em Sinh Đôi (done) - Page 8 Icon_minitimeMon Jun 30, 2008 10:50 am

nH0c_tUm đã viết:
àh àh được lém post típ hay hay anh đọc đây study
that^. su*. anh co' doc. nhg~ caj truyen. naj` ko
anh comment cu*' nhu* anh ko he^` doc. vay^.
Về Đầu Trang Go down
http://360.yahoo.com/my_profile-9pAqK5A5dKcJ7K6Fv8hyAHoZstvKwdQ-
rua--ngox
Nhảy lầu 1
Nhảy lầu 1
rua--ngox


Tổng số bài gửi : 172
Age : 30
Đến từ : Hịp Hụi Nhữg Người Mù
Points : 0
Registration date : 20/04/2008

Anh Em Sinh Đôi (done) - Page 8 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Anh Em Sinh Đôi (done)   Anh Em Sinh Đôi (done) - Page 8 Icon_minitimeWed Jul 09, 2008 12:27 pm

chac. chac. hay we' >"< ...... ket thuc' truyen. cug~ hay nua~ ...... ^^!
Về Đầu Trang Go down
http://360.yahoo.com/ruakon_nghichngom
Jin
Cư Dân Não
Cư Dân Não
Jin


Tổng số bài gửi : 1981
Age : 30
Đến từ : Castle 0f Whirlwjnd
Points : 0
Registration date : 16/04/2008

Anh Em Sinh Đôi (done) - Page 8 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Anh Em Sinh Đôi (done)   Anh Em Sinh Đôi (done) - Page 8 Icon_minitimeThu Jul 10, 2008 12:57 am

rua--ngox đã viết:
chac. chac. hay we' >"< ...... ket thuc' truyen. cug~ hay nua~ ...... ^^!
thank u ^^
Về Đầu Trang Go down
http://360.yahoo.com/my_profile-9pAqK5A5dKcJ7K6Fv8hyAHoZstvKwdQ-
Sponsored content





Anh Em Sinh Đôi (done) - Page 8 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Anh Em Sinh Đôi (done)   Anh Em Sinh Đôi (done) - Page 8 Icon_minitime

Về Đầu Trang Go down
 
Anh Em Sinh Đôi (done)
Về Đầu Trang 
Trang 8 trong tổng số 8 trangChuyển đến trang : Previous  1, 2, 3, 4, 5, 6, 7, 8

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Diễn đàn :: Truyện ( tranh, chữ...)-
Chuyển đến