Diễn đàn
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.


welcome
 
PortalTrang ChínhGalleryTìm kiếmLatest imagesĐăng kýĐăng Nhập

 

 65 Days With A Bastard [ fix dịch ]

Go down 
2 posters
Tác giảThông điệp
Jin
Cư Dân Não
Cư Dân Não
Jin


Tổng số bài gửi : 1981
Age : 30
Đến từ : Castle 0f Whirlwjnd
Points : 0
Registration date : 16/04/2008

65 Days With A Bastard [ fix dịch ] Empty
Bài gửiTiêu đề: 65 Days With A Bastard [ fix dịch ]   65 Days With A Bastard [ fix dịch ] Icon_minitimeMon Jun 30, 2008 11:13 am

day^ la` 1 fic cuc*. ki` moi*'
tac' gja? moi*' cho ra lo` chap dau^` tien^ vao` sang' hum naj
em doc.
va` em nghj~ no hay nen^ post len^ cho moi. ngui` cung` theo doi~
mong moi. ngui` se~ thjx ^^

---------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

65 Days With A Bastard [ fix dịch ] 65dayswithabastard

65 Days With A Bastard


Author: Sw33t3st_M3mori3s
Translate: Junjun_fly
Rating: General

Created on: October 6, 2005

Finished on: Summer 2008

...............65 ngày với một tên khốn...............
~*~*~*~*~*~*~*~
Mở đầu:
“Soo-Young..”Chỉ 2 tháng thôi mà.” Ông anh Min-sung chạy lòng vòng theo tôi suốt cả căn phòng trong lúc tôi cố gắng tránh càng xa càng tốt. “Không là không! Anh nghĩ cái quái gì mà để một người lạ trong nhà chúng ta trong khi em không biết một tí gì cơ chứ? Hic, nói thì nói vậy chứ tôi biết là đã quá muộn khi cái kẻ “xa lạ” đó đang trên máy bay từ Mỹ về Seoul. “Anh có nghĩ là là em muốn có thêm một kẻ giống như anh, luôn làm em nổi điên lên không hả?” [Gào thét] T_T
Tôi thật sự nổi điên rồi…Tất cả là nhờ ông anh ngu ngốc này. Hắn bắt đầu mọi chuyện và mời bạn của hắn từ Mỹ đến ở với chúng tôi trong 2 tháng măc dù chẳng nói với tôi lời nào. Tôi nghĩ là tôi điên thật rồi, thật sự đấy... Tôi không thích ở gần Min-sung, kể cả bạn của hắn…
Vài điều về Min-sung:
1] Kiêu ngạo,tự cho mình là trung tâm+ ngu như bò
2] Ăn như heo ( bạn nên nhìn cái cách hắn ăn)
3] Coi nhiều “South Park” đến nỗi ngu y như vậy luôn
4] Đẹp trai.. ừ, hắn là hotboy. Hắn được di truyền từ mẹ, mẹ xinh đẹp lắm àh ^^, suýt tí nữa mẹ là hoa hậu Hàn Quốc rồi đó nghen. Còn tôi thì di truyền từ ba, hic. Nhưng mà tại ông anh này nên cũng phiền lắm, vì hắn đẹp trai nên con gái cứ gọi đến nhà 24/7, bực mình hết sức luôn.
5] Còn nhiều điều về hắn nữa nhưng mà tốt nhất là đừng nên đi sâu, gớm lắm, haha.
Thấy không? Tôi như bị kẹp giữa hai cây tăm khi sống trong gia đình này ý.Một chữ: Khổ!
“Soo-Young, bình tĩnh nào, ba mẹ của bạn anh vừa mới mất trong một vụ tai nạn và cậu ta không có chỗ nào để ở trong hai tháng….”
“Tại sao không là một tháng mà là hai tháng? Tại sao không là một tuần hay một ngày?”
“Hắn không thể sống một mình cho đến khi hắn đủ 18 tuổi. Mà trong hai tháng nữa hắn sẽ đủ 18, hắn sẽ nhận được tài sản thừa kế và chuyển đi.”
“Khoan đã…như vậy là phạm luật mà?”
“Uhm thì…hắn nói với mọi người là hắn sẽ sống với một người bà con.” Min-sung nhe răng cười.
Tôi trợn mắt. Lạy chúa!
“Trời ơi! Cái quái gì vậy nè?” Tôi chỉ ra ban công.
Lúc ông anh "thông minh" đang ngơ ngơ thì tôi lao vội vào phòng và khóa cửa trước khi hắn nhận ra rằng tôi lừa hắn, hehe.
Thật lòng là tôi chẳng muốn nghe thêm bất cứ điều gì về “kẻ xa lạ”. Tôi đã có đủ rắc rối rồi. Đầu tiên là tôi gặp “sự cố” với hiệu trưởng ở trường hôm nay…Tôi vô ý ném một trái bóng rổ vào cửa sổ của bà ấy, tôi phải đền…và bây giờ là bạn của Min-sung đến ở với chúng tôi trong 2 tháng. Hai tháng khủng hoảng…
“Soo-young! Chẳng vui tí nào đâu,” Min-sung gõ cửa phòng tôi.
“Chẳng phải lỗi của em khi anh bị lừa bởi một-trò-cũ-rích như vậy.”
“Anh xin lỗi vì đã không nói cho em sớm, nhưng mà chỉ lần này thôi. Em sẽ thích hắn ta ngay thôi.”
Chẳng có lựa chọn nào ngoài đồng ý cả! Tôi cố gắng nghĩ “lạc quan” rằng có lẽ hắn sẽ không giống như Min-sung. Có lẽ hắn là người tốt và tuyệt vời.
Nhưng sau đó, khi tôi gặp hắn…sự lạc quan bị thay thế bằng bi quan. Hic, hắn không phải là người tốt lẫn tuyệt vời…vì hắn là một tên CHẾT TIỆT!
…………………….65 ngày với một tên chết tiệt…………….........
“Cổng 65, chuyến bay số 202, Mỹ đến Seoul đã hạ cánh.”
Tôi biết….Tôi đang ở phi trường. Chúa ơi…Min-sung kéo tôi đi theo. Đã 11h đêm rồi chứ ít gì.
Tôi trừng mắt nhìn hắn.
“Làm sao em có thể vui trong cái tình huống mà em ghét cơ chứ?”
“Soo-young..cám ơn vì em đã đồng ý để cho bạn anh ở chung với chúng ta. Em sẽ thích hắn thôi mà, anh chắc chắn đấy.”
“Thật là khốn kiếp mà..”[ dịch theo nguyên tác à nghe, vô tội á]
Tôi đang ở đây, cái sân bay khốn kiếp này, đang đợi một thằng ngu xuống máy bay, và khốn kiếp nhất là đang phí thời gian của mình. Mà nhân tiện..tôi yêu chữ khốn kiếp. O-O
“Hi vọng là hắn ổn…dù hắn tên gì cũng được…” Tôi thầm thì trước khi Min-sung hét lên.
“EUN-BYU! PARK EUN-BYUL!”
Tôi ngó một vòng và thấy một anh chàng dừng lại và đang nhìn về phía chúng tôi. Ngay lập tức hắn nở một nụ cười rất tươi và bắt đầu đi về phía này với cái vali đằng sau.
Trên đường hắn đến chỗ chúng tôi, tôi quan sát hắn. Vâng, tôi có kỹ năng quan sát….tất cả là nhờ cô giáo môn khoa học lúc tôi học lớp 2, người mà tôi không bao giờ quên tên.
“Người lạ” cao cỡ Min-sung…Tóc đen..Mặt đẹp..Vâng..hắn là một anh chàng đẹp trai khác.
“Min-sung! Lạy chúa! Có phải mày không vậy?” Hắn nhanh chóng đến chỗ chúng tôi và ôm chầm lấy Min-sung.
O-O hắn ta không phải gay chứ?
“Chúa ơi.. đã bốn năm rồi..” Họ bắt tay và đi với nhau.
OK…Tôi không thuộc về cái thế giới đồng tính này.
“Oh Eun-Byul.. đây là em gái tớ…Kim Soo-Young…và Soo-Young, đây là Park Eun-Byul. Anh ấy sẽ ở với chúng ta.”
“Em có thể nghe mà…” Tôi gật đầu.
“Đây là em gái cậu à? Tớ nghĩ là cô ấy phải xinh hơn chứ nhỉ?”
Tôi đứng như trời trồng và trừng mắt về phía cái kẻ mà tên của hắn là Eun-Byul.
Đây có phải là cách bạn gặp gỡ một người mà bạn không quen biết vào lúc đầu tiên?
-Tôi nghĩ là cô ấy phải xinh hơn…-
Hẳn là anh ta đang đùa với tôi.
“Eh? Tớ biết..nó không đẹp như tớ và cậu.” Min-sung đồng ý. Tôi trừng mắt về phía “ông anh” của mình sau đó là phía của “tên chết tiệt”.
“Anh nghĩ anh là ai mà dám nói như thế với tôi hả?”
“Soo-young..” Min-sung thúc vào hông tôi.
“Thật là chói tai”
“Câm cái miệng thúi của anh lại….suy cho cùng anh phải lịch sự với người mà anh vừa gặp chứ.”
“Xem ai đang nói kìa,” hắn gỡ cái kiếng mát ra.
“Oh, thế cái gì là- Tôi nghĩ cô ấy phải xinh hơn- hả?” Tôi đợp lại.
“Soo-young…đủ rồi.. đi nào rồi chúng ta sẽ nói nhiều hơn.”
“Min-sung…” Tôi rên rỉ..Tôi đôi lúc là một con nhóc hay khóc…^-^…chỉ là để giải tỏa bức xúc lên đầu Min-sung.
“A…đi nào, Eun-Byul..” Min-sung kéo Eun-Byul.
“Được rồi.”
Họ đi phía trước để lại tôi phía sau với vali của Eun-Byul.
“Nè nè-..hắn tên gì nhỉ…-EUN-BYUL, Anh quên cái vali khốn kiếp của anh này.”
“Oh! Em kéo nó dùm anh nha? Cám ơn,em gái. Thằng khốn đó hét lên và…đi tiếp với Min-sung.
Cái quái gì vậy? Em gái á? Hắn ta làm như hắn ta là ba tôi không bằng! Này! Tôi lùn thật nhưng không dễ ăn hiếp đâu nhé…
“Tụi anh sẽ đợi em ở ngoài xe hơi!” Min-sung hét lên.
Họ đi ra ngoài sân bay trước khi tôi kịp nói bất cứ điều gì…hic.
“Chắc chắn là hắn đang đùa..” Tôi chậm rãi nhìn về đống hành lý của tên khốn đó.
Cái vali bự, đen,xấu xí…
“Chuyện quái gì thế này!” Tôi hét lên và xách cái vali về hướng lối ra.
Lạy chúa tôi! Hắn có cái quái gì trong cái vali vậy nè! Nó thật là nặng, tôi kéo nó mà như đang kéo một con hà mã làm biếng sau lưng vậy. T_T
“Tên khốn kiếp…Tôi chẳng thích anh tẹo nào.” Tôi lẩm bẩm lúc tôi mở cái cốp xe.
“Nó sẽ kéo dài mãi mãi…” Tên khốn kiếp thở dài.
“Câm miệng dùm tôi đi! Nó là vali của anh, lẽ ra anh phải cảm ơn vì tôi đã kéo cái thứ chết tiệt này cho anh chứ.”
“Để nó vào trong Soo-Young, chúng ta có lớp vào ngày mai.” Min-sung nói từ chỗ tài xế.
“Uh…giúp một chút được không?”
“Coi nào. Một cô gái mạnh mẽ như cô có thể mang nó mà.” Eun-byul cười. Tôi cho hắn một cái liếc mắt không thể xấu xa hơn.
Cái nhìn của tôi…nó là một kiểu của riêng tôi để nói rằng” Im đi cho tôi nhờ! Hay là tôi sẽ đá vào mông của anh.”
Tôi đặt cái vali khốn kiếp vào và đóng cái cốp xe.
Tôi ngồi vào chỗ đằng sau vì tên khốn kiếp đang ngồi ghế trước. Tài xế im lặng trên đường về, vì tôi cả đấy… tôi đã nhét vào lỗ tai hai cái earplugs khi mà Min-sung và tên khốn kiếp bắt đầu hát….TỆ HẠI.. đó là bản hit tuyệt nhất của Shinhwa..
TT-TT..Bọn chúng đang giết đi một bài hát tuyệt vời.
“Và chúng ta ở đây…” Min-sung nói sau khi tôi tháo cái earplugs ra.
“Oh…đây là nơi cậu sống…”
“Chúng ta đứng đây hay đi vào bởi vì tôi thực sự rất mệt và ngày mai tôi phải đến trường..” Tôi cắt ngang vì tôi biết là họ sẽ nói mãi cho coi.
“Được rồi. Được rồi. Đi nào..”
Chúng tôi ra khỏi xe và một lần nữa, họ bắt tôi kéo cái vali khốn kiếp này.
“Hãy đợi đấy và tôi sẽ tha cho anh lần này nhưng sau đó anh sẽ chết không có chỗ chôn… Tôi lẩm bẩm khi chúng tôi đi tới thang máy.
Cuối cùng cũng đến nhà.
“Wow…nơi này đẹp đấy…”
“Xin lỗi nó hơi nhỏ…”
“Oh không sao mà…Tôi có thể hợp tác.”
Geez…hợp tác con khỉ nè.
“Oh vâng…cậu sẽ ngủ ở phòng của Soo-young…”
“Cái gì?” Tôi liếc mắt về phía Min-sung.
“Anh ấy là khách của chúng ta..”
“Khách hay không, tên khốn kiếp này cũng không được vào phòng em!”
“Soo-young…”
“Thật là ngu ngốc. Tại sao anh không để anh ấy ở phòng anh ?”
“Phòng anh quá nhỏ mà.”
“Vậy thì để hắn nằm trên sofa…”
“Cái gì?”
Chuyện này thật là ngu ngốc mà..lạy chúa tôi…
“Tôi mệt lắm, chúng ta sẽ nói vào ngày mai, 14 giờ trên máy bay thì không tuyệt lắm đâu…phòng nào nào?” Eun-Byul vừa hỏi vừa ngáp.
“Cửa thứ hai từ bên trái.” Min-sung chỉ xuống hành lang.
“Không, không phải!” Tôi chạy về phía phòng mình nhưng Eun-Byul đã chạy trước và khóa cửa.”
“Wow, thật là sạch sẽ, tôi thích nó!” Hắn hét lên trong phòng.
“Lê cái mông của anh ra khỏi phòng của tôi mau đồ khốn kiếp!”
“Chúc ngủ ngon!.”
“Này! Này!”
Nhưng hắn không trả lời nữa.
Lạy chúa lòng lành.
“Soo-young…tốt bụng nào…Anh đã kiếm mền cho em rồi…Anh đi ngủ đây…Ngủ ngon!”
Min-sung vọt về phía phòng hắn và khóa cửa. Tôi đứng tại hành lang và ngâm cứu cái tình huống “chết tiệt” của mình.
“Thật là ngu ngốc, thật sự là ngu ngốc..” Tôi dậm chân và đi ra phòng khách, tắt đèn và nằm trên ghế sofa.
Tôi nhìn chòng chọc vào bong tối, cảm nhận cơn bực của mình…
Tôi không thể tưởng tượng là nó đã xảy ra..hai tháng của tôi sẽ như địa ngục cho mà coi….đặc biệt là với tên khốn kiếp mới đến…
Ngày mai sẽ là ngày đầu tiên…
-------------------------------------------------------------------------
Next Chapter- DAY ONE-Kế Hoạch ^^
-------------------------------------------------------------------------
Về Đầu Trang Go down
http://360.yahoo.com/my_profile-9pAqK5A5dKcJ7K6Fv8hyAHoZstvKwdQ-
Xu_BC
Nhảy lầu 1
Nhảy lầu 1
Xu_BC


Tổng số bài gửi : 199
Age : 33
Đến từ : ..lo` sx ng0j sAo.....
Points : 0
Registration date : 15/04/2008

65 Days With A Bastard [ fix dịch ] Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: 65 Days With A Bastard [ fix dịch ]   65 Days With A Bastard [ fix dịch ] Icon_minitimeTue Jul 01, 2008 10:00 am

cung~ dc...post tjp xEm nAo`.....
Về Đầu Trang Go down
Jin
Cư Dân Não
Cư Dân Não
Jin


Tổng số bài gửi : 1981
Age : 30
Đến từ : Castle 0f Whirlwjnd
Points : 0
Registration date : 16/04/2008

65 Days With A Bastard [ fix dịch ] Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: 65 Days With A Bastard [ fix dịch ]   65 Days With A Bastard [ fix dịch ] Icon_minitimeTue Jul 01, 2008 9:39 pm

caj' naj` la` tac' gja? post bao nhju` thj` to*' post wa day^ cho cac' da(ng` ay^' bay^' nhju nhe' ^^

-------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------


DAY ONE: Kế hoạch


Rầm!
“Ây da..” Tôi mở mắt ra và thấy mình đang nằm trên sàn.

Tuyệt...Tôi đã rớt từ cái sofa chết tiệt xuống.

Tôi ngồi dậy và nhìn đồng hồ.

[7:30]

“Trời ơi!” Tôi nhảy bổ lên và lao vào phòng tắm và bắt đầu đánh răng.

Trễ học thiệt rồi!

Lạy chúa…hôm nay là một ngày tuyệt vời cho tôi..Đầu tiên là thức dậy trên sàn và bây giờ là trễ học.
“Phì..” Tôi đã xong chuyện vệ sinh cá nhân và đi về phòng của tôi. Tôi mở cửa và bắt đầu mở mấy cái ngăn kéo…

*Ngáy*ngáy*ngáy*ngáy*

Cái quái gì vậy nè?

Tôi dừng lại cái việc mình đang làm và chậm chạp hết sức có thể, đi vòng quanh phòng, liếc về phía cái giường của tôi.

Một cảnh tượng làm hai con mắt của tôi muốn lồi ra.

Lạy chúa tôi! Chuyện gì vậy nè trời?

Có người nằm dưới cái mền của tôi, ngáy to y như một con lợn rừng châu Mỹ lười biếng.

“Lạy chúa.. đây là hiện thực..”

Trên giường của tôi là tên khốn ngày hôm qua.

Tôi nghĩ nó chỉ là một giấc mơ thôi. Một giấc mơ tồi tệ.

Tôi liếc hắn cho đến khi hắn trở mình.

Khốn kiếp…

Tôi muốn đi ra nhưng chân tôi y như đang đeo đá vậy…

Gì nữa vậy trời? Sao chân tôi cứng ngắc vậy nè? Chuyển động đi chứ…

“Ê!”

Tôi nhìn ra đằng sau và thấy hắn đã ngồi dậy và đang ngó tôi.

“Đang làm gì vậy?”

“Huh?”

“Tại sao cô ở trong này?”

“Không sao cả”

“Thật vậy àh?”

“Ừ..”

“Vậy cô định đứng suốt ngày như vậy àh?”

“Ý anh là sao?”

“Cô đã thích tôi rồi àh?”.Hắn chỉ vào bản mặt của hắn.

“Hả..cái gì? Tất nhiên là không!”

Trời ơi, thằng cha bị là sao vậy?

“Oh..tệ thật…ngay cả khi cô thích tôi, tôi cũng không thích cô.”

“Mẹ kiếp…anh bị cái quái gì vậy? Tôi sẽ không bao giờ thích một thằng gớm như anh, ngay cả khi anh là thằng con trai cuối cùng đi nữa.” Tôi bắt đầu đảo một vòng và đi ra nhưng sau đó dừng lại.

“Bây giờ thì sao nào?” Hắn nói khi lưng tôi vẫn đang xoay về phía hắn.

“Không gì cả…Tôi cần lấy một số quần áo.” Tôi đi về phía bên phải và lục cái ngăn kéo để tìm đồng phục. Tôi thấy cái váy nhưng không tìm được cái áo…

“Nó ở nơi quái nào vậy trời…” Tôi rủa trong khi tiếp tục lật tung đống quần áo cho đến lúc cái gì đó được đưa trước mặt tôi.

Tôi mất một lúc để nhận ra đó là áo của mình.

Tôi túm lấy và đứng dậy, liếc về phía kẻ đã đưa nó cho tôi. Tất nhiên, thằng khốn chứ còn ai vô đây.

“Anh giấu nó phải không?”

“Không…”

“Vậy tại sao anh có nó?” Tôi nhận ra rằng hắn đã mặc đồ rồi.

Liếc nhìn bộ đồ của hắn…nó... y chang như đồng phục mà bọn con trai trường tôi mặc.

“Không phải lỗi của tôi khi cô quăng đồ tùm lum đâu nghe..”

Tôi không nói gì thêm nhưng vẫn nhìn về phía bộ đồ của hắn.

“Tại sao anh lại mặc đồ này?”

“Hả? Cái này à?” hắn chỉ về phía bộ đồng phục của hắn.

“Chà, tên khốn. Anh còn mặc thêm cái gì nữa không?”

“Quần lót của tôi. Tại sao cô lại hỏi như vậy chứ? Muốn nhìn hả?”

“Nhìn làm quái gì chứ.”

“Chà..giống như là tôi nên cho cô xem nhỉ…” hắn ta ra khỏi phòng.

“Ê tôi nhớ là mình đã khóa cửa rồi mà.” Hắn ngó cái núm cửa rồi lại nhìn tôi.

“Tại sao anh lại mặc đồng phục?”

Không thể nào là hắn ta định….

“Tôi định đi đến trường cô…”

Tôi nhìn hắn như thể hắn vừa nói điều gì ngu ngốc lắm vậy.

“Dù sao thì…” hắn quay lại và bắt đầu đi vào bếp.

“Này này! Ai nói với anh là anh đến học trường tôi vậy? Tại sao anh không đi với Min-sung? Mà anh cũng chỉ ở đây ít lâu, tại sao anh lại đi học cơ chứ?”

“Thì là…”

“Tại sao?”

“Lạy chúa..cô im đi một chút được không?”

“Tôi sẽ không dừng lại cho đến khi anh giải thích cái quái gì đang diễn ra?”

“Được rồi. Tốt thôi. Chỉ là để cô im miệng. Đầu tiên tôi chẳng muốn đến trường cô tẹo nào, thứ hai, trường của Min-sung đầy nhóc rồi, họ không thể nhận tôi được. Vì vậy, tôi kẹt. Lý do nữa là đi học vẫn tốt hơn là ở nhà và không làm gì cả.”

Được rồi…chắc bạn đang tự hỏi là tại sao tôi và Min-sung không học chung một trường phải không?
Chúng tôi chỉ cách nhau có hai tuổi. Tôi 16 còn Min-sung thì 18. Chúng tôi phải học chung trường chứ nhỉ?

Sai lầm.

Khi ba rời khỏi nhà với người đàn bà đó, khi mà tôi 12 vào Min-sung 14 tuổi..Tôi, đương nhiên đang học cấp 2 và hắn thì đang học cấp 3. Min-sung được nhận vào học ở một trường tốt. Hai năm sau đến lượt tôi..Tôi phải vào một trường tệ hơn. Tôi đã có thể vào cùng trường với Min-sung nhưng chúng tôi không có đủ tiền. Ba chỉ để lại cho chúng tôi khoảng 100,000 dollars trong ngân hàng nhưng Min-sung và tôi quyết định là Min-sung sẽ học ở trường tốt còn tôi sẽ học ở một trường bình thường..nơi mà tôi cực kì ghét..

Giống bị bắt vít huh? Tôi nghĩ là Min-sung phải là một người anh tốt và hắn sẽ bị dày vò vì đã có lỗi với tôi, nhưng không. *lắc đầu* Mà tôi cũng không quan tâm tới mấy cái chuyên vặt vãnh đó, không lâu nữa tôi sẽ thoát khỏi chuyện này. Ngay khi tốt nghiệp tôi sẽ đi du học.

“Aish…” Eun-Byul ngồi xuống và vò đầu.

Tôi không muốn nghĩ về hắn tẹo nào. Tôi đi vào phòng, thay đồ, xách cặp và đi ra bếp.

“Woah..” Eun-Byul kêu lên khi tôi đi tới.

“Cái gì hả?” Tôi vớ lấy chai nước trong tủ lạnh.

“Cô có thể mặc váy àh?”

“Hả?” Tôi đóng cửa tủ lạnh và nhìn hắn.

“Tôi không biết…cô nhìn thật ngu ngốc trong cái váy đó. Nó làm cho cặp đùi cô y như đùi của con hà mã. Cô là một cô gái với cái đuồi của hà mã…”

Ôi mẹ ơi! Tôi chỉ vừa mới gặp thằng khốn này và hắn đã bắt đầu phê phán tôi?!!?!!?

“Trời ạ! Tôi ghét như thế này..và tôi nói cho anh biết…tôi trễ học rồi..tại anh hết!” Tôi hét lên và mở nhanh cái núm cửa.

“Tên khốn kiếp…”

Lạy chúa…tôi mặc váy xấu đến như vậy àh?


Tôi bước cho đến khi có ai đó hét lên đằng sau.

“NÀY ĐÙI HÀ MÃ! CHẬM ĐÃ NÀO! TRƯỜNG Ở CHỖ NÀO VẬY?!”

Trời ơi là trời…

“ĐỒ ĐỒI BẠI!” Tôi hét lên và cố bước nhanh hơn.

“KHÔNG PHẢI ÀH! TÔI KHÔNG CÓ THỜI GIAN ĐỂ LÀM VIỆC ĐÓ!”

TRỜI Ạ! ĐẦU ÓC HẮN THẬT LÀ “TRONG SÁNG”!

Tôi vẫn tiếp tục đi cho đến khi hắn tóm lấy tôi từ phía sau.

Và bây giờ tôi đang đối mặt với tên khốn đó.

“Cái gì?”

“Đùi...đùi hà mã…”

“Cái gì? Tôi có lớp anh có biết không hả!”

“Min-sung nói với tôi là cô phải chỉ tôi mọi nơi trong trường và giúp đỡ tôi hôm nay.”

“Không đời nào…”

“Phải mà…”

“Không…đầu tiên anh nhục mạ tôi và bây giờ anh cần sự giúp đỡ của tôi à?”

“Chỉ hôm nay thôi mà…”

“Không.” Tôi bắt đầu đi qua cổng.

“Tôi sẽ làm phiền cô…và làm cho cô bối rối.” Hắn bắt đầu lẽo đẽo đi theo tôi.

“Vậy cũng được.”

“Không tin tôi àh?”

“Không.”

“Tôi sẽ theo cô vòng vòng cho đến khi cô nổi giận thì thôi.”

“Khi chúng tôi đi qua cái cổng và đối diện với ngôi trường, tôi để ý thấy mọi người đang dừng lại những việc họ đang làm và ngó về phía chúng tôi…đúng hơn là ngó Eun-Byul.

Mấy đứa con gái bắt đầu thì thầm và chỉ về phía hắn.

“Xin chào! Rất vui được gặp bạn.” Eun-Byul chào họ. Các cô gái bắt đầu thì thầm to hơn.

“Chúa ơi…anh ấy là học sinh mới à?”

“Anh ấy nhìn được ghê…”

“Ước gì anh ấy học chung lớp với mình.”

“Tại sao anh ấy đi theo Soo-Young?”

“Ai quan tâm chứ, anh ấy đẹp trai thật.”

Trời ạ! Họ nghiêm túc đó hả? Tên khốn này…đẹp trai? Chắc chắn hắn là hotboy nhưng mà trong mắt tôi hắn tuyệt đối không như vậy…

“Các cô gái ở đây rất là nhiều chuyện phải không?” hắn hỏi tôi lúc theo tôi lên cầu thang.

“Họ là những đứa hư hỏng…”

“Thật à? Trông họ được đấy chứ…và đẹp hơn cô gái có cặp đùi hà mã là cô.”

Tôi dừng lại và liếc nhanh hắn một cái sắc lẻm.

“Anh biết gì không?” Tôi quay lại và đối mặt với hắn.

“Cái gì?”

“Anh có thể đi một mình. Vì tôi không quan tâm mấy chuyện vớ vẩn về anh, vì vậy hãy để tôi yên nếu không…”

“Cô sẽ làm gì nào? Hét lên sung sướng hả? Oooh…Tôi sợ quá đi…”

Và ngay lúc tôi có thể nói gì đó…

“Ai vậy?”

Tôi quay lại và thấy đó là Yan-mi. Đứa quỷ quái nhất xung quanh đây. Và cũng là nữ hoàng.

“Cô muốn cái quái gì đây?” Tôi hỏi cô ta.

“Cô ta ném về phía tôi một cái nhìn ý nhị của con gái sau đó ngó về hướng Eun-Byul.

“Tôi chỉ cố gắng làm người tốt bụng và chào mừng học sinh mới thôi mà…” cô ta chớp chớp mắt.
Ey..cái quái gì vậy nè? Cái con quỷ này thật là giả tạo mà.

“Xin chào. Tôi là Cho Yan-mi.” cô ta nâng tay lên trước mặt Eun-Byul.

“Ôi chúa ơi…” Tôi thốt lên.

“Tôi là Park Eun-Byul…” hắn nói trong lúc đảo mắt về tay của Yan-mi và nắm lấy.

“Rất vui được gặp bạn Eun-Byul…”

Thôi được rồi…Tôi đã trễ học và chẳng muốn mấy chuyện nhảm nhí này…

“Hai người quen biết nhau rồi phải không ? Tôi trễ và bây giờ tôi sẽ đi…” Tôi quay người và chuẩn bị bước đi.

“Soo-Young này! ”

Có phải không vậy, thằng khốn này đang gọi tên tôi lần đầu tiên…

“Cái gì?”

“Gặp lại cô sau.”

“Sao cũng được…”

Tôi không quan tâm tẹo nào nữa…hắn có thể làm bất cứ điều gì hắn muốn…


..................-Trong lớp-........................

“Thưa quý ông quý bà, tôi có thể có được sự tập trung của quý vị trong chốc lát không?”

Tôi ngừng nói chuyện với Shin-hee, cô bạn thân nhất trong lớp… người duy nhất đủ tốt ở đây và nhìn về hướng cô giáo.

“Chúng ta có một học sinh mới ở đây…”

Ôi trời, không…Không không không…
Về Đầu Trang Go down
http://360.yahoo.com/my_profile-9pAqK5A5dKcJ7K6Fv8hyAHoZstvKwdQ-
Jin
Cư Dân Não
Cư Dân Não
Jin


Tổng số bài gửi : 1981
Age : 30
Đến từ : Castle 0f Whirlwjnd
Points : 0
Registration date : 16/04/2008

65 Days With A Bastard [ fix dịch ] Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: 65 Days With A Bastard [ fix dịch ]   65 Days With A Bastard [ fix dịch ] Icon_minitimeTue Jul 01, 2008 9:48 pm

Day One- Kế hoạch
(cont)

“Lớp chúng ta có một học sinh mới…”

Lạy trời không phải là tên khốn kiếp đó…hắn mà ở lớp này thì…

“Đây là Park Eun-Byul, bạn học mới của các em.”

Thế quái nào hắn lại ở đây được chứ?

“Xin chào, tôi là Park Eun-Byul. Rất hân hạnh được gặp tất cả các bạn.”

Lũ con gái ở dãy trước thì thầm và cười một cách ngốc nghếch.

“Cái cậu đằng kia là ai thế?”

“Cái gì?” Tôi quay qua Shin-hee.

“Anh ấy kìa…Dễ thương thiệt…”

“Trời ơi không.”

“Ủa? Hắn ta bị cái gì à?”

Trước khi tôi kịp nói gì đó…

“Cậu Park, cậu vui long ngồi kế bên cô Kim đằng kia.” Cô chỉ về phía cái ghế ngay cạnh tôi.

“Đằng kia hả cô?” Eun-Byul chỉ.

“Đúng. Có vấn đề gì à?”

“Không. Không có gì ạ…” Sau đó Eun-Byul quay lưng về phía cô giáo và nhìn tôi.

“Trời ạ…” Tôi gầm gừ khi hắn đi qua và ngồi vào bên phải của tôi. Shin-hee ngồi bên trái.

“Chúa ơi…anh ấy đang ngồi cạnh cậu cơ đấy…” Shin-hee thốt lên.

Trời…

“Chào đùi hà mã…” tên khốn chào tôi.

“Tên khốn…” Tôi gầm gừ và mặc kệ hắn.

Và cả lớp cũng làm như vậy, hay ít ra là giả bộ như vậy…T_T

Tôi tập làm ngơ trước hắn như hắn đã làm với tôi…

Chà, cách này tuyệt thật đấy! Hi vọng rằng nó sẽ mãi như thế…

RRRRRRRREEEEEEEEEENNNNNNNNNNGGGGGGGGG!!!

Một tiếng chuông thật lớn vang lên.

Tôi vươn người và đứng lên.

Ăn trưa… khoảng thời gian yêu thích của tôi…

“Coi nào, Soo-Young…đi ăn thôi.”

“Ùhm.” Tôi cười với Shin-hee và bắt đầu bước cho đến khi…

BẸP!

“Ui da…”

Tôi ngã chúi về phía trước…đập mặt xuống sàn. Tôi lồm cồm bò dậy và cố ngó coi cái quái gì đã làm vướng chân tôi.

Và nó đây rồi, một cái chân…chân của Eun-Byul…

Tôi trợn mắt nhìn cái chân và nhìn Eun-Byul. Hắn đang ngủ…đang bò lăn ra bàn.

“Soo-Yong…cậu ổn chứ?” Shin-hee lại gần và giúp tôi đứng dậy.

“Ờ,không sao…” Tôi phủi bụi ở chân, đến chỗ tên khốn đang ngủ và đá vào bắp chân của hắn.

“ÔI MẸ ƠI!” Hắn hét lên và siết lấy cái bắp chân.

“LẦN SAU, NHÌN NƠI CẬU ĐỂ CHÂN NHÉ!” Tôi hét vào mặt hắn và quay đi.

Tôi cảm thấy một chút chiến thắng. V cho chiến thắng nè ^^.

“Ôi cậu có sao không?”

“Tôi dừng lại và quay một vòng để nhìn con quỷ Yan-mi , kẻ đang giúp Eun-Byul.

Không đời nào! O-O

“Tôi ổn mà.” Hắn rên rỉ.

Quên chuyện này đi…

Tôi bắt đầu đi về phía cửa cho đến khi…

“Này! Kim Soo-Young! Đừng có làm như vậy nữa! Cậu ấy là học sinh mới ở đây!” Yan-mi hét lên.

Cái con quỷ #$%...đang diễn trò “cô gái ngoan” đây…

Tôi quay người lại và xắn tay áo…

“Soo-Young, quên con đó đi, đi nào…” Shin-hee huých nhẹ và cố kéo tôi đi, nhưng tôi vẫn đứng đó.

“ Cô thì có liên quan quái gì ở đây hả?”

“Không gì cả…nhưng cô không được phép đánh bạn học…đặc biệt là Eun-Byul đây…”

Ôi trời ơi…Cô ta tưởng cô ta là ai vậy?

“Soo-young…” Shin-hee lôi tôi ra khỏi lớp. Òh vâng, Shine-hee biết là tôi sẽ làm gì khi ai đó chõ mũi vào việc của tôi. Tôi sẽ sút vào mông bọn họ!

“Soo-Young, cậu phải bình tĩnh…cậu biết Yan-mi mà…cô ta là một con khốn, quên cô ta đi…” Shin-hee nói khi chúng tôi đã ở ngoài và húp mì xì xụp…

“Tại sao con quỷ đó lại đột nhiên như thế nhỉ?”

“Tại vì Eun-Byul…Lạy chúa…cậu ấy thật hấp dẫn.”

Tôi ném một cái nhìn về phía Shin-hee mặc cho cô ấy đang nói về Eun-Byul.

“Chuyện gì xảy ra với cậu vậy? Cậu chưa biết hắn mà đã ghét hắn rồi à?”

“Hắn là một tên khốn đúng nghĩa…”

“Cậu biết cậu ấy à?” Shin-Hee hỏi.

Tôi gật đầu và tiếp tục ăn mì của tôi…

Tôi sẽ không để tên khốn đó làm phiền tôi…

“Sao cậu lại biết một anh chàng đẹp trai đến như thế?”

“Mình không…hắn là bạn của Min-sung. Và hắn đang sống với anh em mình…”

“Cậu nói thật chứ?...cậu sống với hai anh chàng đẹp trai!” Một lần nữa, tôi ném cho Shin-hee một cái nhìn sắc lẻm.

Shin-hee đã từng mê mệt Minsung nhưng bây giờ nó đã chuyển sang Eun-Byul…tuyệt…tại sao tất cả mọi người lại thích cái loại con trai tàn tệ đến như thế nhỉ…

“Soo-Young!” Tôi ngẩng lên và thấy tên khốn đang đi về phía chúng tôi.

“Khốn thật…là hắn…” Tôi gầm gừ. Ngày hôm nay không còn là một ngày tốt lành nữa.

“Tất cả chuyện này là thế nào?” hắn hét vào mặt tôi.

“Cái gì?” Tôi giả vờ không hiểu.

“Cô đá vào chân tôi vì tôi để chân ra ngoài và cô bị vấp à?”

“Ừ, vậy đấy…” Và cái mông của tôi vẫn đau đau nè…T-T

“Tại sao…tại sao cô phải làm mặt lạnh như vậy…” Hắn đang nổi giận. Ha! Hắn đang…

“Nếu tôi như thế thì sao nào…Tôi chưa bao giờ nói là tôi sẽ tốt với anh…”

“Bây giờ thì tôi hiểu rồi…”

“Cái gì?”

“Cô muốn chơi trò này à?”

Trò? Trò gì? Tôi chưa bao giờ chơi trò chơi nào cả…Tôi luôn nghiêm túc…

“Cậu đang nói cái quái gì vậy hả?”

“Cô muốn chơi trò “hãy cạnh tranh đi” à? Ok, vậy thì…tôi sẽ chơi. Cô sẽ hối hận vì đã chơi trò này với tôi.”
Hắn nói một cách giận dữ và quay đi.

“Ooh..cậu làm hắn nổi điên rồi…”

“Giống như tôi làm gì ghê gớm lắm…” Tôi ngồi xuống và tiếp tục ăn mì của tôi.

Chúng ta sẽ gặp Eun-Byul…Hắn nghĩ là tôi đang chơi trò chơi nào đó…vậy thì nó sẽ là một trò chơi…Hắn sẽ bị tôi nắm trong lòng bàn tay…Rồi chúng ta sẽ thấy…



RRRRRREEEEEEENNNNNNNNGGGGGGGGG!!!


Tan trường và tôi đi về phía cổng. Học sinh xung quanh tôi chạy về nhà hay đi party với bạn của họ. Còn tôi…tôi muốn đi về nhà sớm nhất có thể…Tôi không thể chịu được cái tình trạng phải ở trong trường kể từ khi nó đã lố 10 phút hơn bình thường…

“Eun-Byul này…” Tôi nghe ai đó ở phía góc đang nói. Tôi nhẹ nhàng tiến đến gần cái góc và đứng đó nghe lén. Tôi thật là nhiều chuyện mà…^-^v

“Cái gì hả?” Tôi nghe giọng của tên khốn…

Huh..chuyện gì vậy nè…

“Tôi từ từ lại gần để nhìn quanh góc. Eun-Byul và Yan-mi đang đứng ở đó. Yan-mi đang đứng đối diện hang rào và đứng trước Eun-Byul.

“Tôi đang tự hỏi…cậu có thể…” Yan-mi bắt đầu nói.

“Đi chơi với cô?” Eun-Byul nói thay cô ta.

Aish…cô ta thật sự nghiêm túc đó chứ.

“Ừ…” Yan-mi cười và vuốt tóc của cô ta. Ui chà…

“Ok tốt thôi…khi nào?”

Cậu nghiêm túc thật à? Cậu thật sự không biết con quỷ này là ai và cậu đồng ý đi chơi với cô ta?

“Tối nay…Tớ sẽ gọi cậu…ý tớ là…cậu gọi cho tớ…” cô ta mỉm cười hơi nham hiểm, nhét một mảnh giấy vào tay của Eun-Byul và bắt đầu bước đi.

Tôi liếc về phía Eun-Byul. Hắn nhìn vào tờ giấy rồi nhét vào túi và đi về.

“Tôi tự hỏi là nếu tên khốn đó đi với…” Tôi nghĩ một chốc rồi nhún vai và cũng bắt đầu đi.

Khi đang trên đường về nhà…tôi nghĩ về một kế hoạch…

“TÔI ĐÃ VỀ NHÀ!” Tôi hét lên khi vừa mới đến cửa.

“Im lặng dùm đi. Cô ồn ào quá đấy.”

Tôi thấy tên khốn đang nằm trên ghế, xem T.V.

“Im đi…tôi đâu có nói với cậu.”

“Vậy cô nói với ai? Bức tường à?”

“Min-sung đâu rồi?” Tôi thở dài với cả một sự tức giận. Tôi đang nổi điên vì những lời nói của hắn.

“Không có nhà…” hắn làu bàu.

Tôi đứng đó, nhìn hắn, sau đó đi qua, ném cái cặp của tôi trên sàn, và nhảy lên cái sofa bên cạnh. Tôi xấu tính nhỉ…hehe.

Eun-Byul rời mắt khỏi TV và ngó tôi.

“Cái gì hả?”

“Cô đang làm gì vậy?”

“Anh đang hỏi cái quái gì vậy?”

“Ý tôi là, tại sao cô không làm bài tập?”

Trời ạ…hắn là mẹ tôi hay là gì?

“Không. Tôi sẽ làm nó sau…” Tôi vớ lấy cái remote trên bàn và chuyển kênh đến chương trình yêu thích của tôi lúc 4h…POKEMON!

-Pika! Pikachu!- Con Pikachu trên TV kêu lên.

“Cái quái gì vậy?”

“Cái gì?” Tôi hỏi khi mà mắt tôi vẫn dán vào TV.

TÔI YÊU POKEMON! CHÚNGTHẬT LÀ TUYỆT!

“POKEMON?”

“Ừ, thì sao nào?”

“Cô đã 16 tuổi và cô vẫn đang xem Pokemon?”

“Và?”

“”Và “ là thế quái nào hả?”

“Òh nếu anh không thích coi nó thì đi đi.”

“Tôi ở đây trước mà.”

“Vậy…”

“Đưa tôi cái remote chết tiệt đó coi.”

“Không.”

“Đưa nó cho tôi.”

“Không.”

Đột nhiên Eun-Byul vượt lên và đè tôi xuống.

Cái quái gì vậy nè?

Hắn nằm trên lưng tôi khi mà tôi đang nằm bẹp dí và úp bụng xuống sàn. Tôi giữ cho cái remote gần tôi. Bảo vệ nó với cả mạng sống của mình. [Ùhm hùh. Tác jả nói hơi quá]

“KHÔNG! TRÁNH RA! TÔI MUỐN COI PIKACHU!” Tôi hét lên và hắn cố giựt cái remote đang ở gần cổ tôi.

“KHÔNG! TÔI KHÔNG COI POKEMON! ĐƯA TÔI CÁI REMOTE HAY LÀ CÔ SẼ CHẾT!”

“CHẾT? CHẾT CÁI ĐẦU CẬU!”

Và sau đó tôi lăn đi với tất cả sức mạnh của mình, tất nhiên là Eun-Byul rớt xuống rồi. Tôi nhảy lên và bắt đầu chạy. Hắn cũng đứng dậy và rượt theo tôi.

‘CÔ TỐT HƠN LÀ ĐẶT CÁI MÔNG HÀ MÃ CỦA CÔ TRỞ LẠI ĐÂY!” Hắn hét lên.

“Không!” Và chúng tôi chạy vòng vòng căn phòng.

Mẹ ơi…Tôi đang đã bỏ lỡ chương trình của tôi. TT-TT Trời đánh tên khốn này đi…

Chúng tôi chạy cho tới khi hắn đã gần như đã bắt được tôi và túm lấy tay tôi.

Không! Không thể như thế!

“Tôi nói là đưa cho tôi cái remote…” hắn trừng mắt với tôi…Ooh…Tôi là hắn nối khùng rồi…^O^v Đó là điều tôi muốn…

“Ai nói nó là của anh? Tôi là chủ nhà mà.”

Sau đó hắn nắm lấy tay tôi và bắt đầu bóp chặt.

“NÀY NÀY NÓ ĐAU ĐÓ!”

“Tại sao cô cứ như vậy…”

“Tại sao anh lại trở thành một tên khốn như vậy…thả tôi ra!”

“Cái quái gì ở đây vậy?”

Chúng tôi đều quay lại nhìn và thấy đó là Min-sung. Eun-Byul thả tay tôi ra và nhìn tôi gườm gườm.

“Tôi không có thời gian cho chuyện này…Tôi có hẹn…” hắn quay đi về phía “phòng” hắn.

“Soo-Young? Chuyện này là thế nào?” Min-sung hỏi tôi với một cái nhìn hằn học trên mặt.

“Anh! Hắn ngạo mạn, ngu ngốc, và là một tên khốn! Em ghét hắn!”

“Em đã làm gì nó hả?”

“Hắn không để em xem POKEMON!”

“Chỉ như vậy mà hai người chạy vòng vòng như vậy à?”

“Ý anh là thế nào hả?”

“Không thế nào cả..” Min-sung thở dài và đi về phòng.

Hôm nay là ngày gì vậy nè! Tôi ghét tên khốn đó…Bây giờ cuộc sống của tôi y như địa ngục! AISH!
Tôi đi về phía phòng tắm, định băng cái tay lại…Nó đau ghê nơi…TT-TT..Tôi nghĩ là hắn là gãy cổ tay tôi rồi…

Tôi đi cho đến khi nghe thấy hắn đang nói trong phòng…yeah…ý tôi là tên khốn.

“Vâng, là tôi.”

Tôi áp tai vào cửa phòng và lại một lần nữa nghe lén.

“Vậy cậu muốn gặp ở nhà hàng Shan-hee à? Được rồi…Sẽ gặp cậu ở đó…”

Sau đó tôi nghe tiếng ngắt điện thoại, nghĩ là gác máy rồi.

“Hắn thật sự đi…” Tôi làu bàu và đi về phía phòng tắm.

“Tôi lấy ra miếng băng dán đầu tiên và cố băng cổ tay cho đến khi một ý nghĩ lóe lên.

Nhà hàng Sang-hee…hmm…

“Soo-Young!” Tiếng anh trai tôi vang lên ở phía bên kia của cánh cửa.

“Gì hả anh?” Tôi trả lời.

“Tối nay em có đi đâu không? Vì anh phải đi làm và chỉ muốn biết là em có đi đâu không?”

Đi đâu à?

“Có anh! Em sẽ đi ra ngoài tối nay!” Tôi cười nham hiểm.

“Thật vậy à? Đi đâu?”

“Đến nhà hang Shang-hee.”

…………………………………………�� �…………………………………………� ��…..............
Next Chapter- DAY ONE-Dinner At The Sang-hee Restaurant Palace
Về Đầu Trang Go down
http://360.yahoo.com/my_profile-9pAqK5A5dKcJ7K6Fv8hyAHoZstvKwdQ-
Sponsored content





65 Days With A Bastard [ fix dịch ] Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: 65 Days With A Bastard [ fix dịch ]   65 Days With A Bastard [ fix dịch ] Icon_minitime

Về Đầu Trang Go down
 
65 Days With A Bastard [ fix dịch ]
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Diễn đàn :: Truyện ( tranh, chữ...)-
Chuyển đến